Người: Kính đảnh lễ đức Bồ Tát đầy đủ Từ bi và Trí tuệ, con là một người đã có vợ, nhưng hiện tại con đang yêu say đắm một người đàn bà khác, con thật không biết nên làm thế nào.
Bồ Tát: Con có thể xác định người đàn bà con đang yêu hiện nay là người đàn bà cuối cùng duy nhất trong cuộc đời con không?
Người: Thưa vâng.
Bồ Tát: Con ly hôn, sau đó lấy cô ấy…
Người: Nhưng vợ con hiện nay là một phụ nữ dịu dàng, lương thiện, thảo hiền. Con bỏ cô ấy liệu có phải quá tàn nhẫn không, có mất đạo đức không, bạch Đức Bồ Tát?
Bồ Tát: Trong hôn nhân không có tình yêu mới là tàn nhẫn và mất đạo đức. Con hiện giờ đã yêu người khác, không yêu vợ nữa. Con làm như thế là đúng.
Người: Nhưng vợ con rất yêu con, quả thật yêu con lắm, thưa đức Bồ Tát.
Bồ Tát: Vậy thì vợ con hạnh phúc.
Người: Sau khi con chia tay vợ lấy người khác, vợ con sẽ rất đau khổ, tại sao lại hạnh phúc, thưa đức Bồ Tát?
Bồ Tát: Trong hôn nhân, vợ con vẫn có tình yêu đối với con, còn con đã mất đi tình yêu đối với vợ con. Bởi vì con đã yêu người khác, chính vì có hạnh phúc, mất đi mới đau khổ, cho nên người đau khổ là con.
Người: Nhưng con cắt đứt vợ, sau đó cưới người khác, vậy là cô ấy đã mất con, cô ấy mới là người đau khổ.
Bồ Tát: Con nhầm rồi, con chỉ là người vợ con yêu thật sự trong hôn nhân. Khi một người như con không tồn tại, thì tình yêu thực sự của vợ con sẽ tiếp nối sang một người khác, bởi vì tình yêu thực sự của vợ con trong hôn nhân xưa nay chưa từng mất, cho nên vợ con mới hạnh phúc, con mới là người đau khổ.
Người: Vợ con đã từng nói, kiếp này chỉ yêu một mình con, cô ấy sẽ không yêu ai khác.
Bồ Tát: Con cũng đã từng nói thế phải không?
Người: Con...con...con...
Bồ Tát: Bây giờ con hãy nhìn vào 3 ngọn nến trong lư hương trước mặt, xem ngọn nào sáng nhất?
Người: Quả thật con không biết, hình như đều sáng như nhau.
Bồ Tát: Ba ngọn nến này ví như ba người đàn bà, một ngọn trong đó là người đàn bà hiện giờ con đang yêu. Ðông đảo chúng sinh, đàn bà đâu chỉ là mười triệu trăm triệu... Ngay đến một trong ba ngọn nến, ngọn nào sáng nhất con cũng không biết, cũng không tìm được người con hiện đang yêu, thì làm sao con xác định được người đàn bà con đang yêu hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con?
Người: Con...con...con...
Bồ Tát: Bây giờ con cầm một cây nến đặt ở trước mắt, để tâm nhìn xem ngọn nào sáng nhất?
Người: Ðương nhiên ngọn trước mắt này sáng nhất.
Bồ Tát: Bây giờ con đặt nó về chỗ cũ, lại xem xem ngọn nào sáng nhất.
Người: Quả thật con vẫn không nhìn ra ngọn nến nào sáng nhất.
Bồ Tát: Thật ra cây nến con vừa cầm giống như người đàn bà cuối cùng con đang yêu hiện nay, tình yêu nảy sinh từ trái tim, khi con cảm thấy yêu nó, để tâm ngắm nghía, con sẽ thấy nó sáng nhất, khi con để nó về chỗ cũ, con lại không tìm được một chút cảm giác sáng nhất. Thứ gọi là tình yêu cuối cùng và duy nhất của con chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước, suy cho cùng chỉ là con số không, một cuộc tình trống rỗng.
Người: Ồ, con hiểu rồi, không phải đức Bồ Tát bảo con phải ly hôn với vợ, Ngài đang niệm chú làm cho con ngộ đạo.
Bồ Tát: Nhìn thấu sẽ không nói trắng ra, con đi đi!
Người: Bây giờ con đã biết thật sự con yêu ai, người đó chính là vợ con hiện nay, thưa đức Bồ Tát.
Bồ Tát im lặng mỉm cười...
Bồ Tát: Con có thể xác định người đàn bà con đang yêu hiện nay là người đàn bà cuối cùng duy nhất trong cuộc đời con không?
Người: Thưa vâng.
Bồ Tát: Con ly hôn, sau đó lấy cô ấy…
Người: Nhưng vợ con hiện nay là một phụ nữ dịu dàng, lương thiện, thảo hiền. Con bỏ cô ấy liệu có phải quá tàn nhẫn không, có mất đạo đức không, bạch Đức Bồ Tát?
Bồ Tát: Trong hôn nhân không có tình yêu mới là tàn nhẫn và mất đạo đức. Con hiện giờ đã yêu người khác, không yêu vợ nữa. Con làm như thế là đúng.
Người: Nhưng vợ con rất yêu con, quả thật yêu con lắm, thưa đức Bồ Tát.
Bồ Tát: Vậy thì vợ con hạnh phúc.
Người: Sau khi con chia tay vợ lấy người khác, vợ con sẽ rất đau khổ, tại sao lại hạnh phúc, thưa đức Bồ Tát?
Bồ Tát: Trong hôn nhân, vợ con vẫn có tình yêu đối với con, còn con đã mất đi tình yêu đối với vợ con. Bởi vì con đã yêu người khác, chính vì có hạnh phúc, mất đi mới đau khổ, cho nên người đau khổ là con.
Người: Nhưng con cắt đứt vợ, sau đó cưới người khác, vậy là cô ấy đã mất con, cô ấy mới là người đau khổ.
Bồ Tát: Con nhầm rồi, con chỉ là người vợ con yêu thật sự trong hôn nhân. Khi một người như con không tồn tại, thì tình yêu thực sự của vợ con sẽ tiếp nối sang một người khác, bởi vì tình yêu thực sự của vợ con trong hôn nhân xưa nay chưa từng mất, cho nên vợ con mới hạnh phúc, con mới là người đau khổ.
Người: Vợ con đã từng nói, kiếp này chỉ yêu một mình con, cô ấy sẽ không yêu ai khác.
Bồ Tát: Con cũng đã từng nói thế phải không?
Người: Con...con...con...
Bồ Tát: Bây giờ con hãy nhìn vào 3 ngọn nến trong lư hương trước mặt, xem ngọn nào sáng nhất?
Người: Quả thật con không biết, hình như đều sáng như nhau.
Bồ Tát: Ba ngọn nến này ví như ba người đàn bà, một ngọn trong đó là người đàn bà hiện giờ con đang yêu. Ðông đảo chúng sinh, đàn bà đâu chỉ là mười triệu trăm triệu... Ngay đến một trong ba ngọn nến, ngọn nào sáng nhất con cũng không biết, cũng không tìm được người con hiện đang yêu, thì làm sao con xác định được người đàn bà con đang yêu hiện nay là người đàn bà cuối cùng và duy nhất trong cuộc đời con?
Người: Con...con...con...
Bồ Tát: Bây giờ con cầm một cây nến đặt ở trước mắt, để tâm nhìn xem ngọn nào sáng nhất?
Người: Ðương nhiên ngọn trước mắt này sáng nhất.
Bồ Tát: Bây giờ con đặt nó về chỗ cũ, lại xem xem ngọn nào sáng nhất.
Người: Quả thật con vẫn không nhìn ra ngọn nến nào sáng nhất.
Bồ Tát: Thật ra cây nến con vừa cầm giống như người đàn bà cuối cùng con đang yêu hiện nay, tình yêu nảy sinh từ trái tim, khi con cảm thấy yêu nó, để tâm ngắm nghía, con sẽ thấy nó sáng nhất, khi con để nó về chỗ cũ, con lại không tìm được một chút cảm giác sáng nhất. Thứ gọi là tình yêu cuối cùng và duy nhất của con chỉ là hoa trong gương trăng dưới nước, suy cho cùng chỉ là con số không, một cuộc tình trống rỗng.
Người: Ồ, con hiểu rồi, không phải đức Bồ Tát bảo con phải ly hôn với vợ, Ngài đang niệm chú làm cho con ngộ đạo.
Bồ Tát: Nhìn thấu sẽ không nói trắng ra, con đi đi!
Người: Bây giờ con đã biết thật sự con yêu ai, người đó chính là vợ con hiện nay, thưa đức Bồ Tát.
Bồ Tát im lặng mỉm cười...
(theo Tuổi Trẻ Phật Giáo)
Biên tập lại : Trí Thắng LBS
Biên tập lại : Trí Thắng LBS
Con nguoi ta thuong me muoi. Hanh phuc den khong biet, khong thay, khong nhan ra nen khong tran trong. Den khi no ra di roi moi an han thi da muon. May thay nho co Bo tat giac ngo nen nguoi nay da kip thoi tinh ngo. Neu khong tat ca ve con so khong. "Toi danh doi tat ca de co mot nguoi dan ba lo lang cho toi ve muon"
Trả lờiXóaCo a! chac la co van nho hom tet may co chau minh den nha thay. Chau ke chuyen chon ban doi tram nam cua anh chi chau chu a!. No cung tuong tu the ma thoi. chau khuyen me" nha minh lay nguoi khong lay tien" bay gio anh chi chau co mot mai am gia dinh va hanh phuc roi. Con nguoi long tham vo day, dung nui nay trong nui no va chon lua. Hay biet vua la du.Cai gi nen lam va cai gi khong nen lam. Hay giu gin va tran trong nhung gi minh co
Cô cũng đồng ý với Vân. :)
Trả lờiXóabài này hay quá .cam ơn sự đóng góp của chị cho lb
Trả lờiXóa@ Lơi: Chị vô tình vào trang "Pháp Uyển" của các Thầy mới mở, thấy bài đọc hay, xin cop lại mang về trang nhà để mọi người cùng xem. Chị còn mấy chuyện Phật giáo mang tính giáo dục kiểu như thế này, nếu mọi người thích chị sẽ đăng.
Trả lờiXóaAnh Lợi a! Bày này hay thì có hay thật, nhưng đọc thật khó hiểu và trìu tượng
Trả lờiXóaBài này đem ra thuyết phục thực tế ngoài đời vô tác dụng, không hiệu quả và mất thời gian " Đàn gảy tai trâu" Phân tích,lý luận, chứng minh dẫn chứng cụ thể người thực hiện thực ... Người nào nói người đấy nghe
Chuyện em thuyết phục chị gái em " Mày đi chợ mua mớ rau mày phải chọn, Chị a! người hiểu biết nhìn qua biết mớ rau nào ngon hay không ngon. Đợi chị chọn xong, mớ rau nào ngon người ta chọn xong rồi"
Và chị em trưng cầu rất nhiều ý kiến nhưng cũng không thoát được sự khéo léo ngoại giao và sức mạnh đồng tiền của đối phương
Em đành phải nhờ sự giúp đỡ của gì em. Em buồn cười chị em " Mẹ a! Gì bảo nếu không nghe lời là gì đánh con rồi gì xát muối vào mông con. " Mẹ em vừa tủm tỉm cười và nói: A! Nó dám đánh và xát muối vào con mình, mình từ bé đến lớn chưa dám đánh nó cái nào, Con nó nó cũng chưa khuyên được"
Ngay cả anh trai em cũng vậy" Đành phải bó tay và mệt" Tất cả những suy nghĩ của em nhờ sự thuyết phục của gì. Hai ba ngày sau anh trai em dẫn luôn con cái người ta đi đăng ký kết hôn
Diễn biến diễn ra vô cùng phức tạp. Nhưng cuối cùng mọi sự cũng thành công tốt đẹp
Đây là một phần nhỏ, ý nhỏ chuyện của gia đình Em chia xẻ cùng Thầy, các bà, các bác, các cô...
Hiện giờ gia đình em mọi thứ dều ổn, tốt đẹp và nhiều tin mừng
Ngoài xã hội bây giờ chắc anh cũng biết mọi thứ diễn ra thật phức tạp. Hiện giờ các đạo pháp của Việt Nam đã và đang rất phát triển song hành cùng nó tệ nạn xã hội cũng phát triển không kém
Sự chỉ dẫn, chỉ bảo cùng sự giác ngộ và hiểu biết rất quan trọng trong cuộc sống
Con người cần tỉnh táo quyết định" Cái gì nên làm và cái gì không nên làm" là một điều rất khó
Em nhớ em có ngồi nhờ một buổi học ở lớp thiên chúa giáo
Trả lờiXóaĐược Thầy giảng “ Chúa luôn luôn làm cho người hạnh phúc, chúa cho người thực phẩm như gạo ăn ...” giọng thầy rất nhẹ nhàng và rất truyền cảm. Em ngồi nhờ ngồi nghe và nghĩ trong đầu “ Thầy ơi càng nhiều càng ít” Và lớp học và được thầy kể về cuộc sống của thầy, cuộc sống rất là yên bình thuận buồm xuôi gió và rất thành công của Thầy để chứng minh những gì chúa đã làm cho con người
Em ngồi em nghĩ không phản ứng: “ Cuộc đời thầy được sự ủng hộ vật chất lẫn tinh thần... của gia đình và điều nữa Thầy không phải suy nghĩ và bận tâm về gia đình, nhà cửa, tiền bạc vật chất... Nên cuộc sống của Thầy hạnh phúc hơn là điều đương nhiên. “Bên ngoài Cuộc sống bây giờ bao nhiêu lo toan tính toán bộn bề... Và hạnh phúc mỗi người có cách nhìn và cách nghĩ về hạnh phúc khác nhau
Ngồi Thầy giảng đến bốn lần “ Chúa luôn luôn làm cho con người hạnh phúc”
Lần thứ bốn em mới giơ tay xung phong phát biểu “ em thưa Thầy Hạnh phúc nghĩa là thế nào a?
Một lúc sau thầy mới trả lời “ Hạnh phúc là được trở về với chúa”
Em chỉ nghĩ “ Thầy nói thế em bó tay” Cuộc sống con người ta tương lai đang rạng sáng trước mắt, con người ta vẫn tiếp tục sống làm sao mà trở về với chúa được. Có muốn cũng chẳng được”
Em nghĩ buồn cười từ đấy em bị ăn tỉa “ Đạo phật thế này đạo phật thế khác...” Nghe tức lắm nhưng buồn cười. Thầy nói ngồi nghe kệ
Dù sao đạo phật cũng giúp mình lúc đấy “nhẫn và nhịn” mình đã làm được lúc bấy giờ
Thật ra “ Thầy nói đúng nhưng làm sao sao học trò hiểu và giác ngộ ra ngay”
“Mưa dầm thấm lâu và có lẽ có ngu mới có khôn”. Nhưng mà “ Lúc hiểu ra và khôn ra thì muộn rồi”