Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Ba, 29 tháng 6, 2010

CÂU LẠC BỘ ĐI DÃ NGOẠI THÁNG SÁU


Tháng 6, lớp thiền lại tổ chức đi Côn Sơn. Thế là từ tháng 9 năm ngoái đến nay hầu như lần nào CLB tổ chức đi thiền dã ngoại tôi đều đi. Có những đia điểm đã đến nhiều lần, song mỗi lần đến lại có những cảm hứng mới, những điều thú vị mới. Lần nào đi cũng tưởng rằng: không thể có lần nào mà thiền lại thú vị và có kết quả như lần này ; ấy thế mà lần sau đi lại thấy nhiều cái thú vị hơn, kết quả tập lại tốt hơn .
Lần này (tháng 6) đi thiền không ngờ lại thú vị đến thế. Khi đăng ký đi đúng dịp đang có đợt nắng nóng tại miền Bắc. Có nhiều lý do, số người đăng kí đi lần này giảm hẳn so với các lần trước; những tay thiền sừng sỏ, cổ cánh, chí cốt…có việc bận, nghỉ rất nhiều...hơi có cảm giác thiếu thiếu, nao nao cái gì đấy. Mọi người tự hỏi: "Không biết đợt này đi thế nào?" Thật không ngờ chuyến đi này lại gặp nhiều thuận lợi đến thế.
Có 35 người đăng kí đi - 35 người ở nhiều địa điểm tập khác nhau. Kế hoạch 17 giờ xuất phát tại Hà Nội. Nhiều lo lắng: "Lo mọi người có tập trung đủ, đúng giờ không? Giờ này Hà nội dễ tắc đường lắm? Mấy hôm nay nóng trở lại mất rồi? Nghe nói Côn Sơn cứ cách một ngày lại mất điện một ngày; nhà nghỉ trên trên đó lợp ngói hễ mưa là dột, hễ nắng là nóng, không có điện tức là không có quạt, không có nước…liệu có chịu được không." Không biết mọi người nghĩ thế nào, còn tôi thì nghĩ rằng đây là cơ hội tốt để luyện thân, luyện ý chí, nghị lực…Trước những khó khăn như thế lại nghĩ đến thời đã qua – thời bao cấp, thời chống Mỹ cứu nước của dân tộc. Trước cái chết có ai nghĩ đến gian khổ đâu; cái gì cũng thiếu thốn- không điện, không quạt máy, phải ngủ trong rừng, không có nhà cửa..phải lao động không tính giờ, không có ngày nghỉ…Khó khăn bây giờ theo cách nói của bà Thoa là “Muỗi”.
Thực tế lại trái ngược hoàn toàn với những lo lắng ban đầu. Đúng giờ mọi người đã tập trung đầy đủ; trời như mát trở lại, ánh nắng bớt chói chang bởi các đám mây kéo đến; đường đi thì thông thoáng, xe chạy một mạch đến Côn Sơn không phải dừng lại vì tắc đường ở bất kì chỗ nào. Côn Sơn mát mẻ, đêm ngủ có người phải đắp chăn; Điện nước đầy đủ, chỉ có hôm cuối cùng mất điện nhưng đã có máy nổ thay thế. Trời hôm đó oi bức, nhưng thật may cuối buổi chiều trời đổ mưa, không khí mát mẻ trở lại. Phải chăng các chuyến đi đặc biệt như thế này luôn có Thày Tổ phù hộ. Chúng con xin tạ ơn Thày. Nhìn chung về yếu tố khách quan thế là tạm ổn.
Vẫn như mọi lần, cả ngày chỉ thiền: 5 giờ sáng lên núi; một buổi thiền ở đền thờ Trần Nguyên Đán, một buổi thiền ở nền nhà cụ Nguyễn Trãi. Định lên Ngũ Nhạc song vì đợt này nhiều các cụ cao tuổi và bệnh nặng nên không đi. Cũng có một vài người trẻ đi lên Ngũ Nhạc thiền. Các buổi sáng sau khi lên núi thiền về lại thiền tiếp và đo năng lượng. Buổi chiều và tối vẫn thiền. Ngoài giờ tập thiền Thày tổ chức hướng dẫn mọi người dùng Quẻ dich chữa bệnh và áp dụng chữa bệnh ngay cho mọi người. Ngoài Thày, cụ Vân dùng quẻ dịch chữa bệnh đã có thêm một số người dùng quẻ dịch chữa bệnh.
Đợt này đi tập ai ai cũng vui vẻ vì năng lượng tăng quá nhanh, nhiều người không tin là mình lại tăng đến như thế. Bên cạnh tôi một cụ nét mặt rạng ngời, đang nói chuyện với con gái qua điện thoại, cụ nói to lắm, ai cũng nghe tiếng: "Ối con ơi, mẹ thích lắm, thích không thể tả được; con có lên đây mới biết. Mẹ khỏe lắm, không say xe; ở đây mát mẻ lắm, mọi người vui vẻ lắm...” cụ nói cứ như reo lên trong máy. Có lẽ niềm vui của cụ cũng là niềm vui chung của mọi người.
Thật lạ, chỉ lên Côn Sơn tập 2, 3 ngày mà năng lượng thu được bằng , thậm chí hơn cả tháng tập ở nhà. Người mới tập thì thêm vài trăm, những người đã có năng lượng trên triệu vô cực thì ít ra cũng tăng gấp đôi; có người tăng vài ba triệu vô cực. Đi Côn Sơn tuy vất vả song đổi lại sức khỏe mỗi người được tăng thêm. Ai cũng có lãi.
Tháng 6 sắp hết, tháng 7 lại đến, hẹn mọi người trong câu lạc bộ lại gặp nhau ở địa điểm dã ngoại tháng 7 để lại thấy bao điều thú vị mà từ trước đến giờ chưa lần nào đi mà có được.
(Ảnh minh họa: VNQ)

5 nhận xét:

  1. Đợt này nhà em có giỗ không đi được cũng thấy tiếc. Mấy hôm nay em tăng cường ngồi thiền 2 ca, sáng - tối, hy vọng không bị kém nhiều so với mọi người. Anh post ảnh lên để chia sẻ với mọi người nhé. Hay cop ra USB tối em qua lớp em lấy nhé.

    Trả lờiXóa
  2. Anh Nghĩa thực sự là một nhà văn đấy. Ngày xưa khi đi học chắc là môn văn của anh luôn được điểm cao. Nghe anh kể chuyện, tả cảnh làm em Vân chưa đi Côn Sơn được lần nào cả mà thấy mình quá vô duyên. Thực sự tiếc, nhưng không biết làm sao bây giờ. Lại phải hẹn khi về hưu vậy.

    Trả lờiXóa
  3. Co Van a! tiec that thoi gian nay chau cung ban khong di duoc
    Truoc kia bon chau duoc nghi chieu thu 7 la la chau di con son theo sau. Len khong khi trong lanh, mat me va ca lop sang som day theo thay len nui luyen Thien

    Trả lờiXóa
  4. thì ra nhà quân sự còn là nhiếp ảnh gia và cây bút không chuyên dễ thương nữa.đọc bài của anh mà cứ như đang ở côn sơn vậy.ảnh dã ngoại đẹp qúa.hy vọng sẽ còn được đọc nhiều bài viết chia sẻ và được xem nhiều ảnh đẹp anh sẽ chụp.

    Trả lờiXóa
  5. @ Nặc danh: Anh Nghĩa là một trong những niềm tự hào của CLB chúng tôi đấy. :)

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.