Nhân trong mục "Mỗi ngày một bản nhạc" của quản trị, mọi người được thưởng thức bài Trăng chiều của nhạc sĩ Đặng Hữu Phúc. Dưới đây, vài dòng thay cho lời nhận xét.
Đã một lần, tôi giới thiệu về thể loại âm nhạc DẠ KHÚC (Serenade hoặc Serenata). Sau khi nghe Trăng chiều, một sáng tác của ĐẶNG HỮU PHÚC, có thể coi TRĂNG CHIỀU là một bản Serenade của Việt nam, đẹp từ giai điệu cho tới ca từ.
Rất lạ là tác giả của một bài hát hay như thế này lại không có nhiều bài hát nổi tiếng (Lý do xem phần giới thiệu Đặng Hữu Phúc trên Wiki)
Trong bài hát không một từ nói về Hà Nội nhưng những ai đã sống ở Hà Nội đều có cảm giác đó là một bài hát về Hà Nội, cụ thể hơn là Hồ Tây.
Chiều muộn, ngồi ven đường Thanh niên, nhìn về phía Tây, bên kia con đường Xuân la, Xuân đỉnh nhạt nhoà trong nắng rồi chìm dần vào không gian tím sẫm của hoàng hôn. Thoảng trong gió heo may một giai điệu nhẹ nhàng:
Nắng chưa kịp tàn
Nắng buông dịu dàng từng tia nắng mong manh
Nắng buông dịu dàng từng tia nắng mong manh
Cảm giác bâng khuâng chợt dâng trào...
Ánh sao mặt hồ phiá đông nhạt nhòa lời ai thoáng xa xôi
Bóng em ngời sáng đóa hoa màu trắng khi trăng chiều lên
Bóng em ngời sáng đóa hoa màu trắng khi trăng chiều lên
Bài hát, phần nhạc có giai điệu nhẹ nhàng và phần lời dung dị. Bên hồ Tây, tìm được chút bình yên trong lòng vào một buổi chiều thu thật đơn giản, nhưng đâu phải ai cũng tìm được.
Bài hát này tôi đã được nghe nhiều ca sĩ trình bày như Tố Uyên, Lan Anh... nhưng với Mỹ Linh thể hiện, cái chất “Dạ khúc” mới rõ hơn. Dưới đây là lời của bài hát và phần trình bày qua giọng hát Mỹ Linh.
Trăng Chiều
Nắng chưa kịp tan, nắng buông dịu dàng
Từng tia nắng mong manh
Ánh sao mặt hồ, phía đông nhạt nhòa
Lời ai thoáng xa xôi
Bóng em ngời sáng, đóa hoa màu trắng
Khi trăng chiều lên
Đến đây thầm kín, giấc mơ màu tím
Bước chân hoàng hôn
Cầm tay em nói, hàng mi trầm ngâm
Chiều dâng trong mắt, vầng trăng dịu êm
Cầm tay em nói, mùa thu thần tiên
Vầng trăng trong vắt, lời ru bình yên
Tiếng chuông lặng dần, trái tim chợt buồn
Mùi hoa sữa trong sương
Lướt qua nụ cười, bóng mây cuộc đời
Chiều thêm nhớ mênh mang
Bóng em ngời sáng, đóa hoa màu trắng
Khi trăng chiều lên
Đến đây thầm kín, giấc mơ màu tím
Bước chân hoàng hôn
Cầm tay em nói, hàng mi trầm ngâm
Chiều dâng trong mắt, vầng trăng dịu êm
Cầm tay em nói, mùa thu thần tiên
Vầng trăng trong vắt, lời ru bình yên.
Từng tia nắng mong manh
Ánh sao mặt hồ, phía đông nhạt nhòa
Lời ai thoáng xa xôi
Bóng em ngời sáng, đóa hoa màu trắng
Khi trăng chiều lên
Đến đây thầm kín, giấc mơ màu tím
Bước chân hoàng hôn
Cầm tay em nói, hàng mi trầm ngâm
Chiều dâng trong mắt, vầng trăng dịu êm
Cầm tay em nói, mùa thu thần tiên
Vầng trăng trong vắt, lời ru bình yên
Tiếng chuông lặng dần, trái tim chợt buồn
Mùi hoa sữa trong sương
Lướt qua nụ cười, bóng mây cuộc đời
Chiều thêm nhớ mênh mang
Bóng em ngời sáng, đóa hoa màu trắng
Khi trăng chiều lên
Đến đây thầm kín, giấc mơ màu tím
Bước chân hoàng hôn
Cầm tay em nói, hàng mi trầm ngâm
Chiều dâng trong mắt, vầng trăng dịu êm
Cầm tay em nói, mùa thu thần tiên
Vầng trăng trong vắt, lời ru bình yên.
Lâu quá rồi em mới lại nghe lại bài này, bài này ngày xưa trên đài rất hay phát, ngày xưa hình như là do Lê Dung thể hiện, sau này có Mỹ Linh, gần đây nhất hình như là Hiền Thục nhưng Hiền Thục hát bài này theo em là không đạt, Mỹ Linh hát hay thật :x.
Trả lờiXóaBài này là xuất phát từ mối tình đầu của nhạc sỹ Đặng Hữu Phúc với ca sỹ Ái Vân (người mà sau này chạy sang hải ngoại hát)
* Nhạc sĩ kể: "Ngày ấy, tôi và Vân cùng học trường nhạc. Tôi lớp 10, Vân lớp 9. Vẻ đẹp rực rỡ của cô ấy đã làm tâm hồn mới lớn của tôi ngây ngất. Nhưng có thể Vân không để ý đến cậu bạn choai choai là tôi đâu. Lúc đó, tôi nghĩ Vân là một cô gái đẹp nhất thời đó và có nhiều người yêu mến. Song, chúng tôi vẫn luôn là những người bạn tốt. Tôi từng đèo Vân bằng xe đạp đi sơ tán. Sau đó, những bài hát của tôi bao giờ Vân cũng là người hát đầu tiên...
Bóng em ngời sáng, đóa hoa màu trắng
Khi trăng chiều lên
Đến đây thầm kín, giấc mơ màu tím
Bước chân hoàng hôn
Với em bài này thực sự là một bản tình cả tuyệt vời :x, vừa nghe lại mà cảm xúc lâng lâng, sống lưng lành lạnh, đầu tiên đó là cảm giác nhớ lại đã quá lâu rồi giai điệu tuyệt vời này mới lại ngân lên trong đầu, nhớ quá ngày xưa khi trên radio phát bản này. Khi trầm lắng trong bản nhạc cứ như trước mắt người yêu sáng ngời mà mờ ảo, bản thân thì hạnh phúc ngắm nhìn đến ngây ngất, càng nghe càng thấy yêu hơn :P.
@ Long: Comment của em hay quá. Giờ chị mới biết điều đó. Cảm xúc bị dồn nén, tình cảm lai láng của nhạc sĩ đã tạo nên một tác phẩm thật tuyệt. Cảm ơn em, cảm ơn cả người đã đăng bài.
Trả lờiXóaĐây là lần đầu tiên cháu được nghe bài hát này... Cảm ơn bác VINHNQ ạ ^^. Giọng Mỹ linh ổn quá ạ, ko hổ danh là nữ diva của nền âm nhạc nước nhà. Cháu nghe đi nghe mãi ko chán... Lời bài hát như dòng ánh trăng chảy tràn vào tâm hồn người nghe các bác ạ ^^. Cháu thì thích nhất đoạn :
Trả lờiXóa"Cầm tay em nói, hàng mi trầm ngâm
Chiều dâng trong mắt, vầng trăng dịu êm
Cầm tay em nói, mùa thu thần tiên
Vầng trăng trong vắt, lời ru bình yên"
Chàng trai như mê đắm đi bởi ánh nhìn của cô gái của anh ấy... Hàng mi trầm ngâm, hàng mi suy tư mà ngây thơ... Người nghệ sĩ, chàng trai ấy ko nhìn vầng trăng bằng cách thông thường, mà nhìn thấy ánh trăng trong vắt ấy, bóng trăng chiều (hoàng hôn) ấy qua đôi mắt long lanh của người con gái cũng đang yêu... bàn tay nhỏ nhắn quá, mềm mại quá, để lời nói của chàng trai ấy hơi rụt rè thôi, hơi vụng về thôi... Và họ nói với nhau, để chiều dâng rưng tưng trong mắt, để vầng trăng qua mắt nhau lại dịu dàng đến kỳ lạ...
Những người đang yêu, thì bất kể là mùa nào cũng thần tiên, nữa là mùa thu, mùa thay áo của vạn vật, mùa rải vàng những con đường.. và mùa cũng có cái j đó vội vã, hối hả như trăng chiều... bởi sợ đông sang lạnh lẽo tâm can, sợ đêm xuống cô đơn vòng tay... Nên nhất định phải nói khi mùa thu đang thần tiên như thế này, khi "trăng chiều" đang trong vắt dường ấy... Lời ru tình bình yên quá, đóa hoa tinh khôi quá, giấc mơ tím thủy chung sao cũng mong manh quá...
Nên muốn cầm bàn tay nhỏ nhắn ấy, để ấp ôm, để thấy vầng trăng dịu em mãi, để chiều chẳng còn mênh mang ....
Xem phần giới thiệu nhạc sĩ Đặng Hữu Phúc (qua các liên kết trong bài đăng) sẽ thấy được giá trị của những sáng tác mà nhạc sĩ đã thể hiện.
Trả lờiXóaĐây là một trong những bài hát mà chỉ nghe một lần tôi đã yêu và thuộc nằm lòng. Tôi yêu và hát bài này từ khi nó mới được ra đời cho đến bây giờ phải gần 40 năm. Một tác phẩm sống mãi với thời gian. Gần đây trong hội diễn của công ty tôi, bài này đã được dàn dựng cho tốp ca nữ với phần phối bè rất tuyệt diệu. Nếu có điều kiện sẽ xin giới thiệu với cả nhà.
Trả lờiXóaEm cũng rất thích bài hát này. Hy vọng có đợt đi Côn Sơn được nghe chị hát để còn phụ họa.
Trả lờiXóa