Vừa qua ta mới nói về quán tưởng hòa nhập vũ trụ, về kỹ năng ta vận dụng quá trình Tiểu Châu Thiên (dương kinh) hoặc Đại Châu Thiên (âm kinh) và hòa quyện âm dương. Khi quán tưởng khí đi nghịch chiều tức là ta bắt đầu chìm vào vô vi và vận khí. Khi ta muốn thu năng lượng từ vũ trụ thêm vào người ta nhắm mắt hờ quán tưởng dòng khí có thể từ ngoài rộng lớn xoáy tròn theo chiều kim đồng hồ tụ lại thành một điểm trắng hoặc đen thấm qua đầu ta qua đỉnh đầu, qua trán, qua rốn hoặc qua lòng bàn tay tuỳ ta quán tưởng lấy. Nếu ta thu năng lượng vào thì ta cũng phát được năng lượng ra, có thể vừa thu năng lượng vào ta sẽ dùng mắt phát ra nhằm vào một đối tượng nào đó đồng thời ám thị đối phương bằng những định nghĩa kêu gọi hợp tác khi lệnh đưa ra mà đối phương chấp nhận hợp tác thì việc đó đồng nghĩa với danh từ đang thôi miên.
Nếu ta muốn loại bỏ khí dơ cũ ta có thể xả dương xả âm, vận một luồng âm khí Đại Châu Thiên khi ta đứng hoặc ngồi trên nghế hai chân chạm đất, luồng năng lượng lớn mạnh dần tạo ra thế năng dư thừa trong cơ thể lúc đó ta cảm nhận một dòng xoáy khí êm đều rộng lớn từ sâu trong lòng đất tràn vào hai bàn chân ta vòng quanh hai bàn chân dâng dần dần lên cao qua bụng, qua ngực, qua đầu và đi thẳng lên cao mãi mãi, vĩnh cửu. Đó là quá trình xả âm trong quá trình đó ta quán tưởng dĩ vãng văng ra ngoài vòng tròn khí dâng lên rồi xa mãi mãi dòng khí của ta, đó là những dĩ vãng xấu đã ra đi ta gột rửa năng lượng làm sao cho chúng ta được trở vào vô vi.
Nếu ta tích dương thì xả dương, tích âm thì xả âm, nếu tích dương cho nhiều mà không muốn xả thì ta quay ngược dòng năng lượng lại. Ví dụ đang quán tưởng cửu dương kinh (Tiểu Châu Thiên) ta thấy nhiều rồi nóng hơn ta muốn ôn hoà lại thì dừng dòng kinh ta chuyển vào vô vi thiền học một lúc sau đưa dòng kinh ngược lại từ đầu ra sau lưng dọc sống lưng xuống và lên đằng bụng lên ngực lên đầu. Trong quá trình vận công thanh hoá cơ thể thì ngược xuôi đều được thanh hoá, nếu chữa bệnh cho người bị hàn âm thì tiếp dương liên tục, do đó ta phải truyền một dòng năng lượng tương đương và hội nhập năng lượng vũ trụ dương vào cơ thể, năng lượng dương là vào lúc còn ánh mặt trời, năng lượng âm là ánh trăng sao. Ban đêm tích âm xả âm, ban ngày tích dương xả dương. Nếu mất nhiều dương khí qua đêm thì khó tích luỹ dương khí lại có chăng đi giày đốt lửa mặc ấm chờ đến sáng mai.
Người hoà nhập vũ trụ khi đi ngoài đường nắng quá thì tích âm cho nhiều, lạnh quá thì tích dương, mưa gió to lạnh buốt thì vận khí dương đồng thời đóng cửa cơ thể không tham gia với bên ngoài, cắt trường năng lượng bằng cách ra lệnh cắt trường năng lượng đóng cửa chuyển hoá tăng điện trở cơ thể không trao đổi điện với không gian. Tức là đưa vô vi vào vô cực cắt luôn dòng chuyển hoá năng lượng trong cơ thể, không định hướng nữa.
Nếu không gian quanh ta luôn tươi đẹp, mát mẻ, êm đềm thì ta thu lấy hào quang đó của không gian bằng cảm giác hoà điệu và ám thị bằng lệnh hãy hòa quyện không gian và thu lấy hào quang không gian, sau đó là quá trình trao đổi năng lượng với xung quanh bằng tâm hồn đồng cảm như thế và lúc đó thần tiên thâm nhập vào ta và quanh ta chính là ta tan ra trong vũ trụ tuyệt vời này.
(Còn tiếp)
(Người sưu tầm: Nguyễn Hoàng Vân. Nguồn: Cánh cửa trường sinh - Đặng Công Huấn)
(Người sưu tầm: Nguyễn Hoàng Vân. Nguồn: Cánh cửa trường sinh - Đặng Công Huấn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.