Tôi là Lưu Mai Phương, học viên của CLB DSNL. Sau gần một năm cố gắng luyện tập với sự giúp đỡ của Thầy, Cô và các bác, các anh, chị, tôi đã thu được nhiều điều hay và sức khỏe của tôi ngày càng được cải thiện.
Thông qua các bài giảng của Thầy, tôi đã tìm thấy con đường vui vẻ nhất đó là gạt bỏ tham - sân - si, luyện chữ chân - thiện - nhẫn, và phải luôn ghi nhớ, áp dụng trong từng trường hợp dù là nhỏ nhất. trong cuộc sống. Hiện giờ tôi luôn cảm thấy vui vẻ, thoải mái cả khi ở nhà lẫn khi đến lớp.
Trước đây tôi luôn lo lắng về sức khỏe của mình. Tôi bị bệnh cao huyết áp, tim mạch và rối loạn tiền đình đã 10 năm trời, có lúc tôi phải đổi tới 5 loại thuốc điều trị huyết áp khác nhau. Khi đi lại tôi có cảm giác như đi trên mây, lúc nằm xuống thì thấy trần nhà quay tít, giường thì nghiêng ngả, người như sắp rơi xuống đất. Đến tháng 1/ 2010, Vân, em gái tôi đưa tôi đến lớp học thiền. Sau 10 tháng luyện thiền tôi đã không cần phải dùng đến thuốc điều trị huyết áp nữa, đặc biệt là bệnh rối loạn tiền đình thì đã khỏi hẳn. Tôi không còn cảm giác chuyếnh choáng nữa. Không chỉ riêng tôi mà nhiều chị em học cùng lớp cũng không còn phải uống thuốc như trước nữa.
Là một họa sĩ, tôi rất mừng khi thấy mình lại có thể cầm bút vẽ. Bức tranh này là những gì tôi thấy trong khi thiền. Tôi luôn nhớ lời Thầy dặn, đối với người bị bệnh cao huyết áp phải quán tưởng: "Trái tim ta là bông sen đang nở. Hai lòng bàn tay ta là hai đóa hoa sen. Toàn thân ta đang ngồi trong một đầm sen đang nở rộ. Hương sen tỏa ra thơm ngát." Khi ngồi thiền tôi cứ nghĩ tới bức tranh và nhanh thuộc bài hơn. Tôi coi đây như một bài học chứ không phải chỉ là bức tranh và nhờ thuộc bài tôi thiền đạt kết quả.
Trước đây tôi luôn lo lắng về sức khỏe của mình. Tôi bị bệnh cao huyết áp, tim mạch và rối loạn tiền đình đã 10 năm trời, có lúc tôi phải đổi tới 5 loại thuốc điều trị huyết áp khác nhau. Khi đi lại tôi có cảm giác như đi trên mây, lúc nằm xuống thì thấy trần nhà quay tít, giường thì nghiêng ngả, người như sắp rơi xuống đất. Đến tháng 1/ 2010, Vân, em gái tôi đưa tôi đến lớp học thiền. Sau 10 tháng luyện thiền tôi đã không cần phải dùng đến thuốc điều trị huyết áp nữa, đặc biệt là bệnh rối loạn tiền đình thì đã khỏi hẳn. Tôi không còn cảm giác chuyếnh choáng nữa. Không chỉ riêng tôi mà nhiều chị em học cùng lớp cũng không còn phải uống thuốc như trước nữa.
Là một họa sĩ, tôi rất mừng khi thấy mình lại có thể cầm bút vẽ. Bức tranh này là những gì tôi thấy trong khi thiền. Tôi luôn nhớ lời Thầy dặn, đối với người bị bệnh cao huyết áp phải quán tưởng: "Trái tim ta là bông sen đang nở. Hai lòng bàn tay ta là hai đóa hoa sen. Toàn thân ta đang ngồi trong một đầm sen đang nở rộ. Hương sen tỏa ra thơm ngát." Khi ngồi thiền tôi cứ nghĩ tới bức tranh và nhanh thuộc bài hơn. Tôi coi đây như một bài học chứ không phải chỉ là bức tranh và nhờ thuộc bài tôi thiền đạt kết quả.
(Ảnh trên: Bức tranh của chị Phương treo dưới tấm pano. Ảnh dưới: Chị Phương đang giới thiệu về ý tưởng của mình khi vẽ bức tranh.)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.