Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Ba, 11 tháng 1, 2011

Câu chuyện về con bướm hoa

 Ảnh minh họa
Như tôi đã kể trong bài trước, cụ tổ 4 đời có hẹn sau 1 năm nếu thấy lời cụ dặn dò, báo trước việc hay dở là đúng, thì quay lại cụ sẽ cho gặp những người bậc dưới: cha, mẹ….Chưa được 1 năm, thì mọi việc đúng cả, nên tôi lại đi xin gặp gia tiên lần thứ hai. Đó là sáng ngày 12.11.1998, vợ chồng tôi đi xe máy về Quảng Yên, rồi sang Hải Phòng về nhà thờ gia đình.
Nghỉ trưa ở Hải Dương, rồi lại lên xe tiếp tục. Nhưng chợt thấy trên giỏ xe máy có 1 con bướm hoa nhỏ, mầu nâu sẫm, lốm đốm hoa vàng đậu ngay trước giỏ xe máy, hai cánh cứ vẫy lên vẫy xuống nhẹ nhàng…Tôi nghĩ con bướm sẽ bay đi khi xe nổ máy. Nhưng thật không ngờ, xe chạy tốc độ 60-70 km/giờ mà con bướm cứ đậu đấy không bay đi! Thấy lạ, tôi cứ quan sát xem sao..
Đến Hải Phòng, qua phà Bính để sang Quang Yên, con bướm vẫn đậu trên xe máy không rời! Lúc này vợ chồng tôi thật sự ngỡ ngàng. Đứng cạnh chúng tôi trên phà Bính, có 2 mẹ con chú bé, chú bé con cứ trố mắt nhìn con bướm, rồi mon men đến thò tay bắt bướm. Nhưng lạ quá, chú bé chỉ thò tay thôi, chứ không bắt con bướm và con bướm cũng không chạy đi đâu cả. Mẹ cháu thì nhắc con: Đừng bắt con bướm của bác ! Lạ nhỉ, ai nuôi con bướm trên giỏ xe máy mà giữ cơ chứ!
Qua Phà Bính, đến Phà Rừng, con bướm vẫn đậu trên giỏ xe máy, vẫy vẫy đôi cánh không rời một bước! Tôi suy nghĩ mông lung: lẽ thường theo sinh học, con bướm chỉ đi tìm hoa hút mật, hoặc tìm bạn tình trong mùa sinh sản, vì cớ gì con bướm này cứ đậu riết trên giỏ xe máy của tôi? Hoàn toàn không bình thường! Tôi hoàn toàn tò mò, bị lôi cuốn tìm hiểu việc này đi đến đâu…
Sang Phà Rừng, đi đến thị trấn Quảng Yên, về nhà Cô Nhi, nhà ngoại cảm đầu tiên tôi biết. Khi gia tiên nhà tôi xuất hiện, người đầu tiên xưng danh ngay: “Ta là tổ cô về đây, tên ta là….thấy cháu ta đã lập ban thờ cho ta, ta mừng rỡ lắm! Ta mong mỏi gặp cháu ta mấy tuần nay rồi, nên ta xui khiến cho cháu ta nóng lòng ra đi gặp ta! Ta về dạy bảo cho cháu ta ngần này điều thế này: ….”.
Tôi giật mình, hoá ra bà tổ cô mà cụ tổ 4 đời dạy bảo tôi phải lập 1 bát hương riêng, cúng bằng bông hoa trắng hôm nay ứng nghiệm về dạy bảo chúng tôi nhừng điều hơn lẽ thiệt phải lưu ý lo toan!
Sau bà tổ cô, rồi mẹ tôi về dặn dò….
Chiều hôm đó, chúng tôi về Hải Phòng, con bướm hoa vẫn đậu trên xe máy. Tôi gọi anh chị em ra xem và kể cuộc hành trình của con bướm hoa, mọi người đều ngạc nhiên.
Sáng hôm sau, chúng tôi lại ra Đồ Sơn thăm bà chị gái. Con bướm hoa vẫn đậu trên xe máy! Chiều chúng tôi về Hà Nội, con bướm vẫn đậu đó, trong giỏ xe máy và vẫn sống. Tôi cứ để đó xem hôm sau thế nào. Cuộc hành trình có đến 300km mà con bướm vẫn đậu trên xe máy tôi, đi đến nơi, về đến chốn và nó đã qua đêm ở Hà Nội
Sáng hôm sau, thứ bẩy 14.11.1998, tôi đến cơ quan làm việc vẫn bằng chiếc xe Honda ấy. Dắt xe vào nhà để xe, vẫn thấy con bướm hoa đó, nhưng hồn nó đã bay đi từ bao giờ không biết! Chỉ còn cái hình hài khô cứng, hai cánh xoè rộng dán chặt vào mặt trước giỏ xe như thánh Giê Su bị đóng đình trên thánh giá.
Cảm kích, bùi ngùi, thương cảm con bướm đã rong ruổi cùng tôi 2 ngày qua trên 300 km đường trường! Tôi chụp lại hình ảnh đó và ướp xác nó để lên bàn thờ.
Sau này bà cô tổ tôi nói chính bà đã thỉnh thoảng hoá thân thành con bướm về với chúng tôi. Nhiều khi ra đồng cúng giỗ sau này, tôi lại thấy những con bướm bay về quanh quẩn bên mộ, bên lọ hoa mới cắm. Tôi tin đó là tổ tiên về vui mừng và trong lòng cảm thấy rất hưng phấn, vui vẻ.

Ghi chú: Truyện này tôi đã ghi lại cho gia đình từ năm 1998, nay tóm tắt kể lại cho vui nhân dịp năm mới nói chuyện tâm linh!
Nguyễn Sơn Tùng
10.1.2011

2 nhận xét:

  1. Nói chuyện về Bướm thì tôi cũng có một kinh nghiệm khá thú vị. Cách đây mấy tháng tôi có đi bảo dưỡng xe máy ở một Đại lý trên phố Khâm Thiên, khi đang ngồi chờ ở bàn nước thì thấy một con Bướm rất to bay từ từ vào trong nhà, quanh quẩn một lúc rồi đến đậu thẳng trên bàn thờ đang khói hương nghi ngút. Thật bất ngờ vì thấy nó rất tự nhiên, vào chỗ đông người mà như như không có ai. Tôi liền hỏi chị chủ quán thì được biết cụ ông ở đây mới mất, và mọi người cũng quen với việc ngày nào con Bướm cũng đến đậu trên bàn thờ rồi. Thấy hay hay nên tôi liền bỏ điện thoại ra định chụp thì đột nhiên con Bướm bay thẳng đến chỗ tôi ngồi, bà chủ nói chắc ông không muốn chụp hình. Khi cất điện thoại vào túi thì nó lại quay trở lại đậu trên bàn thờ, thật kỳ lạ.

    Đã từng được nghe nhiều về hiện tượng này, nhưng đây là lần đầu tiên tôi được chứng kiến trực tiếp, và điều này càng củng cố thêm lòng tin vào một thế giới vô hình xung quanh chúng ta!

    Trả lờiXóa
  2. HV cũng đã được đọc tài liệu nói về vong thường nhập vào con bướm để về dương thế. Bản thân HV đã được gặp vài lần vong nhập vào bướm về qua một số sự việc cụ thể xảy ra trong nhà HV.
    (1) Khi ông nội các cháu đang chờ trút hơi thở cuối cùng tại phòng bệnh để về với tổ tiên thì một con bướm đen, to từ đâu bay vào phòng, bay thẳng về phía giường ông nằm và bay lượn đi lượn lại phía dưới chân giường, mọi người đều reo lên: "bà về đón ông" (bà nội các cháu mất trước ông 2 năm).
    (2) Tại đám tang của ông, trong khi dang đọc điếu văn trang nghiêm thì lại một con bướm đen từ đâu bay tới nơi người nhà đang đứng, nhởn nhơ đậu từ đầu người này sang vai người khác, mọi người lại thì thầm "Bà về đón ông".
    (3) Như mọi năm, trước hôm giỗ bà nội các cháu (19/9) năm nay, vợ chồng HV đã xuống mộ, mời ông bà về nhà với các con cháu. Đúng hôm giỗ, sáng ra HV đi chợ để chuẩn bị đám giỗ, chưa mở cửa đã thấy một con bướm đen, to bất thình lình bay xà vào người HV, ngạc nhiên quá, HV reo to lên "Bà về, bà về, ADIDAPHAT, bà về" sau đó đóng cửa đi chợ, hy vọng tý nữa về gọi chồng và các con chứng kiến. Nhưng khi về đến nhà thì đã không thấy bướm đâu nữa.
    Kỳ diệu.

    Trả lờiXóa

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.