Khỏi bệnh như có phép lạ
Tiểu Huyền Monday, July 31, 2006
Đây là baì viết từ báo tiếng Việt ở nước ngoài năm 2006..Để thuận tiện, tôi đã lược bớt những chi tiết không cần thiết và lối hành văn hơi lạ với người trong nước…
KHỎI BỆNH NHƯ CÓ PHÉP LẠ
Tôi có duyên may quen biết một số bạn đã khỏi bệnh như có phép lạ. Xin được tường thuật với quý độc giả, và xin thay đổi danh tánh và địa phương người bệnh, để tránh phiền hà cho họ và gia đình.
Câu chuyện của chị Mi
Năm nay khoảng lục tuần, chị Mi đã thoát chết được gần 10 năm qua, sau khi bị giải phẫu óc mười lần và sống trong tình trạng hôn mê (coma) nhiều hơn tỉnh táo, trong thời gian gần hai năm trời. Chị Mi bị bệnh Hydrocephalus - quá nhiều nước lưu chuyển trong não, vì các khe (ventricles) trong đó bị giãn nở ra.
Bệnh của chị Mi phát khởi bất ngờ, không hề có triệu chứng gì trước. Trong một đêm kia, chị hoàn toàn mất tỉnh táo, nói và làm những chuyện như người bị mộng du, sống hoàn toàn với quá khứ cách đó vài chục năm. Bác sĩ khám nghiệm, giải thích rằng hệ thống chất lỏng trong bộ não bị tắc nghẽn, không thoát ra ngoài rồi thải xuống cơ thể phía dưới, do đó não bộ của chị không hoạt động bình thường được nữa. Bắt đầu chị Mi chỉ mất trí nhớ, nhưng từ từ, chị bị tê liệt toàn thân, và hai ba bữa sau chị vào hôn mê (coma), mắt có khi mở nhưng chỉ nằm như khúc gỗ! Sau khi giải phẫu thông cho chất lỏng trong não thoát ra, các bác sĩ cho biết chỗ bị nghẽn ở tầng thứ ba (trong cổ). Thông xong, chị Mi tỉnh lại, có thể nhận biết ngay gia đình, trí óc hoạt động như một người bình thường. Nhưng chỉ được mấy ngày, ống lại tắc và chị Mi lại chìm vào cơn mê! Các bác sĩ Mỹ tận tình cứu chị Mi, giải phẫu tất cả 10 lần đặt ống dẫn nước nhân tạo, thay thế đường dẫn thiên tạo, nhưng mỗi lần cũng chỉ giúp chị Mi tỉnh lại được ít ngày!
Theo lời anh chị Mi tường thuật, nguyên nhân cuối cùng và cũng có thể là một nhân duyên chính khiến chị thoát chết, nay sống cuộc đời bình thường được, có lẽ là nhờ sự cứu độ của Ðức Quán Thế Âm, thể hiện phép màu qua định lực của tỳ kheo Buddha Yano, người Thái Lan.
Tỳ Kheo Buddha Yano sanh năm 1951, đi tu từ khi lên 9 tuổi. Ngay từ khi lên 4, ông đã nói với mẹ “Con là một nhà sư”. Sau khi được thọ giới tỳ kheo (năm 20 tuổi), Buddha Yano thiền tập 24 năm trong rừng già xứ Thái, có khi qua cả các xứ lân bang như Miến Ðiện, Lào, Căm Bốt. Năm 1994, khi ngồi thiền tại một hang động trong ngôi chùa nhỏ, vùng núi Mã Hồng Sơn (phía Bắc Thái Lan), ông “nhìn thấy rõ” ông cần phải qua Ấn Ðộ để tu học và hoằng pháp. Sau khi đỗ tiến sĩ tâm lý tại Ðại Học Magadh (Ấn Ðộ), Tỳ Kheo BuddhaYano hoằng pháp liên tục tại Thái Lan, Ấn Ðộ và ngày nay tại Hoa Kỳ.
Tỳ Kheo Buddhayano đã lập nên Hội Phật Học Thái Lan và khởi công xây chùa Wat Pa Buddhagaya tại Bồ Ðề Ðạo Tràng (Ấn Ðộ) từ năm 1995, ông cũng là vị sư đã tặng 20 mẫu đất cho thầy Hạnh Nguyện ở Chiang Mai để xây tu viện Việt Nam …
Gia đình chị Mi có duyên may gặp được ông thầy khi ông hoằng hóa Phật pháp tại địa phương chị sống. Dù chỉ ở đó ít ngày, thầy Buddhayano đã nhận lời tới bên giường bệnh cầu nguyện cho chị. Ðó cũng là thời gian anh Mi đang tuyệt vọng, vì nhà thương và hãng bảo hiểm đang sửa soạn đưa chị vào nhà dưỡng thân (nursing home) vì bệnh chị không có biến chuyển nào, và vì hãng bảo hiểm đã tiêu ra cho chị tối đa (khoảng gần một triệu đô la)! Ðó là lúc gia đình chị cũng đã chi tiêu gần như hết sạch của cải, vào việc chữa trị trong hai năm qua. Chồng chị Mi không tìm được cách xoay xở nào khác để có một viễn tượng sáng sủa hơn. Anh chỉ còn biết chú tâm cầu khẩn Ðức Quan Âm - vị bồ tát đã từng giúp anh trong thời niên thiếu. Theo lời kể chuyện của anh Mi, khi anh còn nhỏ, trong một lần chạy trốn máy bay (Pháp) ở miền quê Việt Nam, anh đã nghe tiếng Bồ Tát chỉ lối cho anh và thoát chết trong gang tấc. Hồi 10 tuổi bị bệnh thương hàn rất nặng, anh nằm thoi thóp, bỗng có một ông già từ quê nội tới gõ cửa nhà anh, xin vào để “chữa bệnh cho cậu bé đang ốm, theo lời chỉ dạy của Ðức Quan Âm trong giấc mộng”. Ông già này ở cùng quê nhưng không quen biết nhiều với gia đình anh, và cũng không phải là thầy lang chuyên nghiệp (??)
Anh Mi cho biết sau một tuần lễ cầu nguyện với tượng Quan Âm ở trong vườn sau nhà, một buổi chiều anh đang thiu thiu ngủ, bỗng thấy bóng một bà áo trắng đứng phía đầu giường, nói với anh: “Ta sẽ cứu con!” Anh giật mình thức dậy, nghĩ là bà cô họ tới thăm, an ủi anh đang phải chịu cảnh khổ cực. Nhưng tìm hoài quanh nhà không thấy ai, anh Mi nghĩ thầm, có lẽ Bồ Tát đã thị hiện.
Ngày hôm sau, do sự thỉnh cầu của một cô cháu họ xa, ông thầy Buddhayno đã khởi tâm từ bi tới thăm chị Mi và cầu nguyện, gia hộ cho chị. Nhìn tướng mạo chị, vị sư Thái Lan cho anh Mi biết “vợ anh không chết đâu, chị là người có phước đức từ trước... để tôi sẽ cầu nguyện giúp”.
Chỉ dùng một chai nước lạnh và những lời chú nguyện bên giường bệnh, thầy Buddhayano đã như những giọt nước chót, chữa lành được chị Mi! Khi ông thầy rời giường bệnh được chừng nửa giờ, anh Mi bỗng nhìn thấy mấy ngón tay chị động đậy! Rồi chị từ từ mở mắt, và nhận biết người thân! Hai tháng sau, chị Mi được các bác sĩ cho về nhà, trí nhớ từ từ phục hồi. Chị nhớ lại hết dĩ vãng, trừ thời gian bị nằm bệnh (hai năm).
Viết lại câu chuyện chị Mi được Ðức Quan Âm cứu độ, chúng tôi cũng nhớ tới chuyến về thăm Hà Nội lần đầu (1993), được nghe ông Phạm Quế Dương thuật lại chuyện ông được khỏi bệnh sau khi nhìn thấy bóng dáng của Bồ Tát trong chùa Diên Hựu. Ðó là thời gian ông đại tá của chính phủ, chủ bút báo Lịch sử quân đội, mới nghỉ hưu…
“Thời đó chính phủ sắp xây Viện Bảo Tàng Hồ Chí Minh, định phá chùa Diên Hựu, chỉ để lại thắng cảnh chùa Một Cột ... Ông đang được sư cụ họ Nghiêm trụ trì Diên Hựu chữa bệnh. Thấy người đến phá chùa,ông liên lạc với các quan chức cấp bộ trưởng, để vận động giữ lại ngôi chùa cổ … Sau nhiều vận động tích cực, kể cả báo chí thời đó cũng ủng hộ, ngôi chùa Diên Hựu đã được giữ lại...
Ông Phạm Quế Dương thuật tiếp về giấc mơ thấy bóng Quan Âm: “Hôm đó, sau khi được chữa bệnh, tôi nằm nghỉ trong chùa, mới thiu thiu ngủ (ban ngày), thì bỗng nhác thấy bóng một phụ nữ mặc áo trắng lướt tới đầu giường đứng nhìn tôi. Mở choàng mắt dậy mới hay mình nằm mơ. Tôi thuật lại cho sư cụ, cụ bảo ‘Chắc là ông đã được Ðức Bồ Tát Quán Âm tới độ cho rồi đó, nhiều phần bệnh ông sẽ thuyên giảm nay mai’. Quả thật, chỉ sau đó vài tuần, bệnh nan y của tôi lui hẳn, và ngày nay tôi khỏe mạnh như thường!”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.