Dã ngoại cùng bạn đồng môn 12/2011 |
Vợ tôi là Trần Thị Khuy bị viêm đa khớp dạng thấp đã nhiều năm, bệnh tình khá nặng. Từ nhiều năm trước đây tôi đã phải đưa vợ đi chạy chữa ở nhiều nơi nhưng không đỡ. Khi vợ tham gia học thiền để chữa bệnh, mặc dù chưa hiểu gì về thiền nhưng tôi cũng ủng hộ và tạo điều kiện cho vợ học tập. Tuy vậy trong thâm tâm tôi cũng không hy vọng nhiều vào biện pháp này và nghĩ rằng dù sao đây cũng là một nơi cho "bà ấy" có nơi giao lưu, giải tỏa tâm lý, vui vẻ hơn cũng là tốt lắm rồi!
Tôi nghỉ hưu từ năm 2003, vì điều kiện gia đình như vậy nên tôi cũng không đi làm thêm và ở nhà làm "ô sin" phục vụ gia đình. Năm 2005 sau một lần đột nhiên bị đau ở ngón chân cái, đi khám ở Quân y viện 108 mới biết mình bị Gút (gout) và mỡ trong máu khá cao. Tôi nghĩ đây chắc là bệnh khá phổ biến của những người bước sang tuổi được "lên lão" và yên tâm điều trị theo phác đồ của bác sĩ. Tuy vậy bệnh của tôi vẫn không ổn định: a xít và mỡ trong máu lúc tăng, lúc giảm thất thường. Tôi đã tìm đến một số biện pháp đông y nhưng cũng không có kết quả. Mỗi khi bệnh tình tăng lên là hiện tượng đau đầu, chóng mặt, mệt mỏi lại hoành hành.
Dã ngoại Côn Sơn tháng 5/2010 |
Bài tập sử dụng con lắc |
Và sau khi bình tĩnh trở lại tôi nhận ra rằng: đây mới chỉ là bước đầu của cả quá trình tu luyện lâu dài. Đã là sự TU LUYỆN thì đòi hỏi mỗi người cần phải có một nỗ lực to lớn và sự kiên trì nhẫn nại cao độ. Tôi nhớ lại lời Thầy giảng về "cây bệnh" và biện pháp tiêu diệt nó và tôi nghĩ rằng: cần phải có một biện pháp tích cực hơn, tổng hợp hơn, phải dùng cả "cưa, rìu" kết hợp với "thuổng" và quyết tâm thật cao mới có thể "đào tận gốc, trốc tận rễ" được nó.
Mọi người vẫn nói: "Thời gian là vàng ngọc". Tôi thấy điều đó rất đúng! Mặc dù đối với những người đã nghỉ hưu như chúng tôi thường có suy nghĩ mình đang là tỉ phú thời gian. Nhưng thời gian ấy mà không được sử dụng hợp lý và đúng mục đích thì cũng thật uổng phí. Khi đã chọn một con đường để đi tiếp đoạn đường còn lại của cuộc đời mình, khi đã chọn cho mình một pháp môn để tu luyện thì mình cũng hiểu rằng con đường ấy còn rất dài và lắm chông gai. Biết đâu bệnh tật của tôi hiện nay cũng là một thứ "chông gai" trên con đường tu luyện ấy. Chỉ có điều mình phải hiểu rằng có đi là có đến! Có thể với người này đến nhanh, người kia đến chậm; người này đến sớm, người kia đến muộn; người này dễ dàng, người kia khó khăn hơn. Mỗi người có một căn cơ và giác ngộ khác nhau mà. Hơn nữa, so với những bậc cao tăng, đạo sĩ trước kia hay những bác đã từng tu luyện trong CLB hiện nay thì những thử thách của mình còn quá nhỏ.
Tôi nghĩ rằng: cần kiên trì luyện tập với một niềm tin tưởng vững vàng, không nôn nóng: nay một chút, mai một chút, với sự quyết tâm cao, một phương pháp đúng đắn là: tu luyện cả Tâm lẫn Thân theo bản chất: Chân - Thiện - Nhẫn của Pháp môn Thiền Thu Lửa Tam Muội đã dạy thì rồi Điều kỳ diệu sẽ đến!
Ngày 10/4/2011
Học viên
Nguyễn Văn Quyền
Lời góp: Anh Quyền và chị Khuy là một trong những cặp vợ chồng luyện tập chăm chỉ và kiên trì ở CLB. Trước đây ban biên tập đã đăng bài chia sẻ của chị Khuy. Mời xem TẠI ĐÂY.
Các bệnh có trong người anh nó đã ủ bệnh từ vài chục năm nay rồi. những sai sót gây ra bệnh không chỉ do khách quan mà còn do cả chủ quan nũa. đến nay mới ngộ ra đấy. Hãy đừng hy vọng một sớm một chiều các bệnh đều chuyển biến.Một vài năm mới chuyển biến cũng là bình thường. Tôi đi tập cả nửa năm trời mà bệnh tiểu đường huyết áp cứ tăng, như thể thách thức mình. Phải tập hàng năm mới bước đầu tạm ổn định. Tôi chưa tin là ổn định vững chắc . Anh Quyền ơi hãy quên nó đi, cũng đừng qus cứng nhắc vào một phương pháp chữa trị nào. Tôi thì vẫn dùng biện pháp tổng hơp: Thiền + thể dục + yuga + chế đọ ăn nghỉ, sinh hoạt + dùng thuốc nếu cần...với một tinh thần hãy cố gắng , có niềm tin..không nóng vội, không lo lắng, không quá phấn khích...có công mài sắt có ngày nên kim. Chúc anh chị thành công trong cuộc chiến một mất một còn này. Bên anh chị còn có chúng tôi, cả CLB nũa cơ mà.
Trả lờiXóaViệc anh Quyền làm "ôsin", đưa vợ đi khắp nơi chữa bệnh đã rất đáng nể rồi!Chị Khuy thật hạnh phúc có bờ vai chắc chắn để tựa vào.
Trả lờiXóaVới tinh thần của Đạo Phật"tín ,nguyện , hành " .Trong bài chia sẻ của anh cũng xác định quyết tâm " có đi là có đến ".
Bước đầu anh đã thu được những kết qủa trong luyện tập :xử lý được những bệnh vặt.Tuy nhiên kết qủa còn chưa được như mong đợi.Nhưng như anh Nghĩa nói "cuộc chiến một mất một còn" thì đâu có dễ dàng trong một thời gian ngắn mà giải quyết được.Mong rằng anh Quyền sẽ thu được kết quả tốt trong luyện tập và là nguồn cổ vũ mạnh mẽ hơn để chị Khuy chiến đấu đẩy lùi bệnh tật .Chúc anh chị hạnh phúc !
Đúng đấy chị Hiền à .Anh Quyền là một người chồng đáng để cho chúng ta khâm phục .Anh cứ âm thầm bên cạnh chị Khuy giúp đỡ, chăm sóc không một tiếng kêu ca phàn nàn .Em tin rằng anh chị sẽ chiến thắng bệnh tật trong một ngày không xa
Trả lờiXóa