Côn Sơn 7/2011 (Bác Phượng đi ở giữa, đang giơ tay chào) |
Đến Côn Sơn
nghe thông reo như hát
Lên Côn Sơn
nghe gió thổi vọng tiếng đàn
Nắng cao cao
rỏ giọt xuống sân đền
Lòng lữ khách
ngất ngây nơi cảnh đẹp
Suối róc rách
như giao tình trời đất
Rừng xanh xanh
văng vẳng tiếng chuông ngân
Ồ mới đấy -
ánh hoàng hôn đã tắt
Tiếng chim kêu -
khắc khoải gọi nhau về
Chốn tâm linh
tĩnh mặc khách mộng mê
Cố nhân hỡi -
còn đau buồn nhân thế
Trên lối xưa
cảnh cũ vẫn còn đây
Mà trời cao
đâu hết vị cay cay
Thế gian hỡi -
cảnh đầy vơi đâu hết.
Tháng 6/1011
Học viên lớp thứ 6
Trần Thái Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.