Trần Thị Ngọ
Lớp chiều thứ 7
Khôn là chi, dại là gì,Dại luôn đi trước, khôn thì theo sau.
Sinh ra đã biết gì đâu,
Lành như cục đất lăn đâu cũng nằm.
Thời gian nuôi dưỡng lớn nhanh,
Môi trường vật chất sản sinh tình đời.
Xã hội phân hoá mọi thời,
Giàu sang nghèo đói hỏi người làm ăn.
Dại khôn đều biết tranh giành,
Phần hơn phần tốt vơ nhanh về mình.
Người dại luôn có cái tâm,
Biết nhường biết nhịn chẳng cần so đo.
Người khôn tính toán đủ trò,
Trăm phương nghìn kế mưu mô hơn người,
Muốn mình che cả bầu trời,
Thả phanh vơ vét suốt đời giàu sang.
Người ơi vẫn có lệ làng,
Luật nhà, luật nước, luật sang thiên đình.
Ba đời nhân quả hiện hình,
Từng giờ hoạ phúc số đinh trúng rồi.
Nhúng chàm dù lấy nước sôi,
Cũng không rửa sạch tội người gây nên.
Mong rằng biết sống bình yên,
Yêu thương đùm bọc nhịn nhường trước sau.
Sống tâm, sống đức làm đầu,
Gia đình làng nước thương nhau giống nòi.
Cứ nhường cứ giúp cứ vui,
Chẳng mong ân huệ chẳng lời tri ân.
Khôn dại biết chỉnh sửa mình,
Mai sang Tây Trúc ung dung mỉm cười.
Âm dương cách biệt đôi nơi,
Tình người đẹp mãi đời đời nhớ ghi .
Bài thơ của cô hay quá. Cháu cảm ơn cô.
Trả lờiXóa