Bùi Thị Thọ
Lớp sáng thứ 7
Tôi đến với Câu lạc bộ DSNL vào cuối tháng 11/2010, tính đến nay đã được hơn một năm. Trong quá trình sinh hoạt với lớp, với CLB, tôi thấy mọi người gắn bó với nhau như người trong một nhà. Mỗi tuần được gặp nhau một lần, nhìn ai cũng hoan hỉ, thoải mái, vui vẻ. Mọi người trò chuyện, chia sẻ thật sự cảm thông, rất chân thành và cởi mở. Thầy Chủ nhiệm luôn nở nụ cười đón nhận các học viên vào lớp.
Những lần đi dã ngoại Côn Sơn thật là bổ ích và lý thú. Không những ở đó năng lượng nhiều mà còn được hít thở bầu không khí trong lành. Tâm đắc nhất là những chia sẻ của các thành viên trong Câu lạc bộ và những lúc khám chữa bệnh tập thể.
cô Thọ mặc áo budong nâu, đeo thẻ - chờ dán quẻ dịch |
Từ ngày sinh hoạt Câu lạc bộ DSNL, tôi thấy mình sống vui vẻ hơn, nhẹ nhàng hơn và lạc quan hơn. Mặc dù tuổi tác cao, bệnh tật nhiều nhưng kiên trì luyện thiền đến lúc nào đó, bệnh tật cũng lùi xa dần. Bản thân tôi trước kia lên cầu thang, mỗi bước chân có tiếng kêu lách cách ở gót. Mỗi lần đứng lên ngồi xuống, đầu gối đau cứng.
Nhờ có Thiền Thu Lủa Tam Muội, nay tôi dễ dàng đứng lên ngồi xuống, đầu gối không còn đau nữa. Mỗi khi leo cầu thang, gót chân cũng không còn kêu lách cách liên tục, mà cố gắng lắng nghe mới phát hiện một đôi lần còn tiếng kêu nhẹ.
Trước đây tôi còn có hiện tượng kiến bò rất khó chịu ở mé ngoài chân trái mỗi khi đứng lâu. Thiền mấy tháng, tôi thấy nó thưa dần, mờ dần cho đến ba tháng nay thì không còn xuất hiện nữa.
Thiền Thu Lửa Tam Muội đã thực sự cải thiện sức khỏe cho tôi. Tôi thấy cần cố gắng nhiều hơn nữa để khỏi phụ công lao giảng dạy của Thầy Cô và sự tận tâm của đồng môn trong Câu lạc bộ.
Tháng 5/ 2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.