Nguyễn Thị Từ
Lớp sáng thứ 7
Chùa Đình Lê tháng 4/2012. Cô Từ để một tay trên bụng. |
Tôi là một người thật may mắn. Tình
cờ tôi được bà Đính giúp đỡ, đưa tôi đến lớp học thiền ở Câu lạc bộ DSNL.
Tôi nhớ như
in buổi đầu đến lớp học thiền, tôi như đứa trẻ lần đầu cắp sách đến trường, vừa
bỡ ngỡ, vừa e ngại (vì lớp tôi theo học đã học được một thời gian rồi). Song,
tôi vô cùng hạnh phúc vì đã được Thầy chủ nhiệm và mọi người trong lớp giúp đỡ
tận tình. Thầy chủ nhiệm còn không quản thời gian để phụ đạo thêm cho tôi cùng
một số người vào những buổi tối. Ngoài ra, chúng tôi còn được tận mắt chứng
kiến Thầy cùng một số anh chị trong lớp phát năng lượng chữa cho những người bị
cảm cúm, mệt mỏi…
Gần hai năm theo học, tôi chưa lĩnh
hội được bao nhiêu; phần vì bận việc gia đình, phần vì quyết tâm chưa cao, chưa
thanh lọc cơ thể tốt, chưa buông bỏ được những lấn cấn trong cuộc sống, nên
năng lượng thu được còn thấp, bệnh tật thuyên giảm chậm.
Tuy vậy, tôi
tự nhận thấy bệnh huyết áp thấp, bệnh viêm xoang mũi họng, bệnh đau đầu mất ngủ
đã phần nào được cải thiện; bệnh huyết áp của tôi gần đây không còn dưới 90
nữa, bệnh viêm xoang mũi họng cũng giảm dần (sáng sáng không còn hắt hơi liên
hồi như trước).
Tôi thấy phấn khởi hơn vì sự tập
luyện của mình cũng đã được Thầy Tổ ghi nhận. Tôi yêu đời hơn, nhìn sự việc đơn
giản hơn, tôi thích được giúp đỡ người khác và cũng rất cảm động khi nhận được
sự giúp đỡ từ người khác. Tôi thấy tình cảm thầy trò, tình cảm của mọi người
trong lớp, trong câu lạc bộ thật là ấm áp. Cứ mỗi lần ở lớp thiền về, tôi lại
mong mong, ngóng ngóng sao cho mau đến ngày cuối tuần để lại được tới lớp học.
Con xin cảm
tạ Đức Thầy Tổ Dasira Narada đã sáng lập ra môn phái thiền này, xin cảm ơn Thầy
chủ nhiệm, cảm ơn cô, cảm ơn bà Đính, bà Thoa, bà Yến, bà Hà, cô Bình, cô Vân,
anh Nghĩa, anh Chuyền..., cùng toàn thể các bác, các anh chị trong câu lạc bộ.
Xin cảm ơn trời phật, cảm ơn tất
cả, xin cảm ơn!
Tháng 5/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.