Hà Nội mùa thu giát nắng vàng
Tam Đảo mùa đông đã vội sang
Đoàn
thiền leo dốc lên nhà nghỉ
Cảnh đẹp non cao qúa ngỡ ngàng.
Đèn điện giăng giăng tỏa ánh vàng
Vắng
ngôi sao sáng màn đêm tối
Ai cầm
máy ảnh đứng mơ màng.
Thầy bận, anh Nghĩa trưởng đoàn thiền
Các bác già yếu được ưu tiên
Dọc đường cô Huệ hô niệm Phật
Đường dốc quanh co, đoàn bình yên.
Tinh mơ, buổi sáng, tối, chiều: thiền
Tâm hồn thư thái giữa thiên nhiên
Tiếng Thầy, tiếng nhạc nghe quen thuộc
Thu
nguồn năng lượng cõi Tiên Thiên...
Thiền xong, khám, chữa bệnh mỗi ngày
Nhóm: Bình, Chuyền, Vân, Nghĩa ra tay
Với
lòng nhân ái thương người bệnh
Cấp cứu ai cần, gọi có ngay.
Sau thiền năng lượng đã "lên tay"
Mọi người phấn khởi thiền hăng say
Luyện tu tâm tính tăng công lực
Theo "Chân, Thiện, Nhẫn" gắng mỗi ngày.
Linh hồn của đoàn rất đáng yêu
Hoàng
Vân nghệ sỹ "biết nhiều điều"
Bàn tay năng lượng xua đuổi bệnh
Xin trường, dán quẻ: đêm, sớm, chiều.
Lớp thiền chiều thứ 7 thật vui
Chẳng
biết tình cờ hay khiến xui
Lớp
trước lớp sau cùng dã ngoại
Lạ lạ, quen quen, xa bùi ngùi.
Cháu Thủy lớp trưởng trẻ, xinh tươi
Thông minh, hào hiệp, biết thương người
Cô Bình
chỉ huy đầy trách nhiệm
Trong buổi sẻ chia lắng tình người.
Lớp cũ lâu ngày mới gặp nhau
Bộn
bề công việc để phía sau
Hàn
huyên, bao chuyện cùng chia sẻ
Tâm
sự còn dài, trời sáng mau.
“ …Cuộc đời còn lại dòng nước trong…”
Câu
thơ ai đó xốn xang lòng
Phòng
hai lẻ chín như sắp vỡ
Bởi
những trận cười, sau thiền xong.
Chùa Vàng uy nghiêm trên núi cao
Giữa
rừng cây xanh đẹp làm sao
Theo
đoàn hành hương vào lễ Phật
Sao
nỡ cắn ta! Côn trùng nào?
Chuyến
đi kết thúc phải chia tay
Tạm
biệt, chung dùng bữa cơm chay
Chúc
nhau: vui, khỏe, yêu cuộc sống
Tu
thiền giải nghiệp, chẳng ai thay.
Tam Đảo 16-9-2012
BẠCH LIÊN
Chị Hiền ơi, sao chị giỏi thế. Đọc thơ, chưa cần đọc đến cuối bài mà đã biết là thơ của chị rồi. Chị giỏi thế, thơ hay quá. Khi nào đi tập VN chị cho em bài này do chị chép tay nhé, vì có cả tên em trong đó. Em cũng như chị và mọi người, chắc chắn những lần mất ngủ vì cười đó sẽ làm mọi người nhớ mãi. Em và chị có cái ảnh phát công trừ độc côn trùng đốt chị đẹp lắm. Nhiều kỷ niệm nhỉ chị nhỉ. Hẹn khi nào gặp lại, ta lại cười nữa nhé.
Trả lờiXóaGửi chị Tân, Chị Hiền:
Trả lờiXóaNghệ thuật sắp đặt: của chị Hiền
Bàn tay khéo léo của em Vân
Với 2 quả lê, 1 dưa chuột
Thành ngay khẩu pháo hiên ngang "vươn".
Chôm chôm gọt sẵn bày ra đĩa
Chọn một quả "đẹp", hai tay dâng
Anh Chuyền vội mắng: "bậy, bậy quá"
Chị Hiền, chị Tân cười ngả nghiêng???
@ Đặng Thủy: Con xin phép Thầy tổ chức ngay mấy chuyến đi nữa. Mới có một chuyến mà CLB đã có thêm một nhà thơ. Lớp con đi liên tục, cô Thu không phải lo tìm bài để đăng.
Trả lờiXóaThu hỏi chị Tân, chị Hiền tại sao chị Vân lại có bài thơ này nhé.
Trả lờiXóaEm cũng "lờ mờ" đoán ra. Anh Nghĩa mới gửi em bài thơ chị Tân viết. Thế mới biết chuyến đi vui thật đấy.
Trả lờiXóaĐề nghị chị Vân và chị Hiền đăng "tác phẩm" nghệ thuật sắp đặt đê......
Trả lờiXóa@-nguyenhoangvan:
Trả lờiXóaChào Hoàng Vân ! Cám ơn Vân về bài thơ tặng . Thì ra đi dã ngoại về thơ lai láng đến nhiều người . Thơ của Vân rất tuyệt , gieo vần duyên như con người của tác giả vậy . Nhưng mà mô tả thật hết chỗ nói . Thật như cái câu chuyện “ chữa dàn nho “ của chị ấy .Thế là lộ hết bí mât rồi ! [ Không khéo Thầy không cho tụi mình đi dã ngoại nữa là hết bánh kẹo đấy ] . Vân biết không cứ nhớ đến hai đêm mất ngủ ở Tam Đảo là buồn cười , nhưng không dám cười vì ngại ông xã hỏi “ cười gi ? “ ! Có những moment vô tư như thế qúi lắm . Hoàng Vân cho chị cái ảnh ấy nhé ! Không biết con côn trùng ấy tên là gì mà láo thế , hôm nay vẫn còn vết . Còn bài thơ chép tay : Vô tư đi ! Buổi tập văn nghệ tới đố Vân không cười đấy !
@- HT : Cám ơn em đã chèn bức ảnh . Nhìn ảnh lại nhớ Tam Đảo thế mới lạ !
Nếu mà đợt dã ngoại vừa rồi có Hồng Thu chị tin rằng còn vui hơn thế nữa .
Còn tấm ảnh thì Hoàng Vân giữ , đẹp ngang ngửa với tháp ÉPPHEN Thu ạ .Nhưng Hoàng Vân ơi đừng đăng , gửi cho chị vào hộp thư của chị với nhé!
Các chị ơi, tiếc quá "khẩu pháo hiên ngang đứng giữa phòng" không được mang ra trưng bày rộng rãi nên có ít người tham quan chiêm ngưỡng quá. Chỉ có mấy chị em mình biết thôi. Tiếc quá, tiếc quá.
Trả lờiXóaÔ, Ô, Ô đừng tiếc. Là của riêng mới "độc đắc". Chú lại là thông tin đại chúng thì hết "quý" rồi các chị ơi.
Trả lờiXóaChị Hiền cho em đ/c email của chị đi.
CÔ Hiền ơi, Con cảm ơn Cô đã có một bài thơ thật hay và ý nghĩa sau chuyến đi cung lớp con, lần này thật duyên khi có đợt dã ngoại được các cô đi cung lớp con, con sẽ nhớ mãi, mà cứ mỗi lần nghĩ là con lại muốn cười, cười chảy cả nước mắt ý. Nếu có dịp khác nữa rất mong con có duyên được đi cùng các Cô Ah,
@- dainang : Đi Tam Đảo có lãi , Đựợc qủa quà tròn vo ở trên trán mà chả thấy khao gì cả !Vui chung thì mọi người biết rồi .Còn cái tiết mục một chăn có ba cái đầu xòe ra ba góc , có người xuýt thành "bánh rán " thì không phải ai cũng biết đâu !Kỷ niệm thật khó quên Dainang nhỉ?
Trả lờiXóaThuỷ ơi cô phải cám ơn cháu và lớp sáng thứ 7 đã cho cô có được niềm vui cùng mọi người trong chuyến dã ngoại vừa rồi .Điều này đã là một trong những yếu tố tạo ra cảm hứng để cô viết bài thơ ấy .Chúc cháu và cả lớp vui, khoẻ , tu luyện tốt nhé!
Trả lờiXóaCác chị ơi cái bánh rán lại phồng rồi ạ. Em vẫn muốn có "cái chăn xòe ra 3 đầu" nữa và lúc nào, đi đâu cũng có các chị nhé. Một chuyến đi tuyệt vời các chị nhỉ.
Trả lờiXóa@Chị Bạch Liên: Tại sao chị làm bài thơ nào cũng hay quá vậy? Đọc cái biết là bài của chị liền.