Quách Kim Thoa
6h sáng, ngày 14/09, vai đeo balo tay cầm túi xách bên trong là 2 chai nước lọc vừa mới đong đầy từ tối hôm trước mình vội vã dảo bước về phía đường hầm đi bộ Ngã Tư Sở. Vừa đi vừa khấn xin Đức thầy tổ phù hộ cho chuyến đi này được thuận buồm xuôi gió. 6h10’ mình cán đích hiệu vàng Xuân xuân, chiếc xe to màu ngà chễm trệ đứng táp vào lề đường ừ hữ nhìn mình kiêu ngạo tỏ vẻ như đã đứng chờ mình từ rất lâu rồi, trên xe mọi người gần như đã đông đủ. Chẹp chẹp, đúng là các cụ cao tuổi có khác, vô địch về cái khoản dạy sớm và đúng giờ (lũ thanh niên như mình dậy sớm được quả là một thử thách lớn lao, vượt mãi mà không qua nổi chính mình, hic hic).
Bốn bánh của chiếc xe
ngà chầm chậm lăn bánh giữa cái không khí se lạnh man mác mùa thu Hà nội bắt đầu
đưa chúng tôi vào chuyến hành trình nghỉ dưỡng, tu tập tại Tam Đảo trong vòng 3
ngày. Vậy là chuyến đi háo hức mong chờ từ mấy tuần nay của mình dần dần hiện
ra trước mắt. Chuyến xe đầy ắp những khuôn mặt quen thân của học viên lớp chiều
thứ 7 chúng tôi cộng với một số cô bác anh chị các lớp khác, đội ngũ giáo viên
giảng dạy và một số thành viên ban chủ nhiệm câu lạc bộ.
Trong lúc mọi người
rôm rả buôn dưa lê, dưa hấu và …bánh khúc ngon lành còn mình thì lim dim ngủ dưới
hàng ghế cuối, thình lình xe đỗ xịch để đón một nhân vật quan trọng. Nhân vật
tuổi trung niên này xuất hiện một cách bí hiểm với đôi mắt sáng, nụ cười tươi,
hàm răng trắng bóng. Nhân vật này vừa bước lên xe đã thấy các cô các bác í ới “A,
anh Chuyền, xuống đây ngồi với bọn em, nhanh lên!”, “Ơ! chú Chuyền, dạo này
trông kháu trai thế nhở”. Chú Chuyền chào buổi sáng mọi người bằng nụ cười
Colgate tỏa sáng vì thế nên được các cô ưu ái xếp ngay cho ngồi ở vị trí trung
tâm, xung quanh tứ bề toàn các mỹ nhân. Từ lúc đó, không khí phía cuối xe càng
thêm phần rôm rả, rộn rã và đầy khí thế tiếp tục chuyến hành trình.
Tới khi xe bắt đầu leo
dốc sườn núi và vượt qua các khúc cua ngoặt, đang lan man lo lắng xem liệu mình
có vượt qua đoạn này đến nơi mà không say xe, ù tai không thì may sao cô Huệ khởi xướng tất cả mọi người
nhất niệm a di đà phật. Mọi người lập tức làm theo và kì diệu làm sao cả đoàn
xe từ trên xuống dưới không có lấy một ai bị say xe cả. Cái ông sản xuất thuốc
chống say mà biết bí kíp này có lẽ buồn và lo lắm vì sắp bị thất nghiệp đến nơi
rồi. Tới nơi, ai nấy bước xuống xe với khuôn mặt rạng rỡ, tươi vui vừa xách đồ
nhận phòng vừa không quên suýt xoa mỗi khi từng làn gió thổi lạnh buốt da thịt
vội vã lướt qua.
Nghỉ ngơi, sắp đồ một
lúc lớp chúng tôi tập trung ngồi thiền luôn trong buổi sáng tại khu nhà ăn của
nhà khách. Bác Nghĩa trưởng đoàn cho mọi người thiền bài Khí hải song chưởng để kịp thời làm ấm cơ thể, xua tan khí lạnh. Khi
cảm nhận nguồn năng lượng được thu nạp vào rốn, vào tim rồi chuyển ra hai lòng
bàn tay mình thấy các đầu ngón chân và tay bắt đầu ấm dần và cơ thể cảm thấy
thoải mái dễ chịu, bắt đầu quen dần với không khí mùa thu lành lạnh nơi đây.
Tối thứ 6 là một tối đặc biệt với mình và mọi người. Hôm nay là ngày sinh
nhật tròn một tuổi của lớp chiều Thứ 7 chúng tôi. Thấm thoắt đã một năm bên
nhau, chúng tôi thấy ngỡ ngàng vì thời gian trôi qua thật là nhanh. Mọi người
đã cùng nhau học thiền, cùng nhau dã ngoại, tham gia các hoạt động của lớp của
câu lạc bộ và gắn bó với nhau từng ấy thời gian tuy không dài nhưng những kỉ niệm
gắn bó với lớp với thầy cô bạn học thật nhiều. Quây quần vòng tròn bên bàn tiệc
hoa quả chúng tôi chia sẻ, tâm tình những câu chuyện, những kinh nghiệm của bản
thân mỗi người trong suốt thời gian vừa qua khi đến với lớp, với câu lạc bộ thiền.
Mở đầu câu chuyện là bác Dần rồi đến bác Nghĩa, phó chủ nhiệm câu lạc bộ, cô Huệ
rồi chú Chuyền, cô Vân, cô Bình, cô Nga, bác Cung, chú Kim…và chị Đặng Thủy lớp
trưởng cuối cùng đứng lên thay mặt câu lạc bộ nói lời cảm ơn và tri ân tới các
cô bác anh chị trong ban chủ nhiệm câu lạc bộ đã tới dự sinh nhật chung vui
cùng lớp và chúc mừng lớp đã đạt được những kết quả tiến bộ trong suốt thời
gian luyện tập vừa qua, mong rằng học viên trong lớp và tất cả mọi người trong
câu lạc bộ sẽ cố gắng hơn nhiều nữa để có một sức khỏe dồi dào, một cái tâm rộng
mở, đầy ắp thiện nguyện để giúp người và giúp đời.
Kinh nghiệm và chia sẻ
của các cô các bác đầy thấm thía và cảm động. Cảm động vì qua câu chuyện của chính
bản thân các cô các bác là những tấm gương về nghị lực vượt khó, vượt qua chính
mình trong suốt một chặng đường dài để tập luyện và có được sức khỏe và thành
quả như ngày hôm nay. Như trường hợp của bác Nghĩa, mắc trong mình toàn bệnh
nan y với di chứng của thời chiến tranh để lại, từng phải nằm viện trong 2 năm
dòng vậy mà với nghị lực, lòng quyết tâm và kiên trì tập luyện thiền bác đã chiến
thắng được bệnh tật, sức khỏe và sự hồng hào đã đến với bác, một con người với
nụ cười hiền từ lúc nào cũng toát ra từ ánh mắt. Sự thành công của bác trên con
đường chiến thắng bệnh tật mà bác đã nhấn mạnh là phải luôn luôn có lòng kiên
trì và niềm tin vững vàng. Nếu như không có lòng tin tưởng và kiên trì ấy, sau
6 tháng đầu tập luyện với kết quả chuyển biến không đáng kể, thậm chí bệnh
trong người còn nặng hơn, thì chắc bác Nghĩa của chúng tôi đã không thể vượt
qua bệnh tật và có được sức khỏe như ngày hôm nay. Sức khỏe là một vốn quý
không dễ gì có được chính vì vậy bác cũng nhắn nhủ khi các bạn còn trẻ hãy tích
cực tu tập để nâng cao sức khỏe, tu tập tâm tính thay vì sa đà vào những thói
quen ăn uống, tụ tập thiếu lành mạnh vì điều đó không những giúp ích cho bản
thân mà còn giúp cho những người thân yêu của mình luôn luôn khỏe mạnh, sống
vui và có ích cho đời.
Có một điều mà mình phải
thú nhận là không biết từ lúc nào mình lại mê cái giọng nói trầm ấm của một bậc
cao niên trong lớp mình đến thế. Mỗi khi cái giọng nói ấy cất lên là tai mình
chỉ có một nhiệm vụ là lặng yên dịu dàng ngoan ngoãn lắng nghe. Người sở hữu giọng
nói ấy là bác Dần, một thành viên gần như mới toe của lớp chúng tôi. Bác Dần nhẹ
nhàng đứng lên và chia sẻ với mọi người về những trải nghiệm của bản thân khi học
thiền cùng những kinh nghiệm, thắc mắc của bác về cách sử dụng quẻ dịch chữa bệnh
và con lắc. Phải công nhận rằng bác là một học viên rất chăm chỉ và chịu khó
nghiên cứu, tìm hiểu và luôn có tâm học hỏi từ người khác. Hi vọng bác sẽ là một
thành viên luôn tích cực luyện tập và có những đóng góp xây dựng cho lớp và câu
lạc bộ ngày càng phát triển hơn.
Cô Huệ và cô Bình còn
mang đến cho chúng tôi những món quà mừng sinh nhật lớp bé nhỏ nhưng vô cùng
quý giá – những lời răn dạy của Khổng Tử về đạo làm người, triết lý sống mà ai
cũng cần học tập và làm theo, bức ảnh đức Phật, thầy tổ Dasira Narada và quẻ dịch
trừ tà, chữa bệnh nhỏ xinh bỏ túi và rất hữu dụng được trao tận tay từng người.
Ai nấy đều cảm động vì tấm lòng của các thầy cô trong Ban chủ nhiệm câu lạc bộ,
không những đã dành thời gian đến chung vui cùng lớp mà còn mang đến cho mọi
người những món quà sâu sắc ý nghĩa đến vậy.
Bác sĩ Chuyền vui tính
cũng có đôi lời chia sẻ cũng mọi người về việc luyện thiền sao cho hiệu quả,
làm sao để tu luyện thiền cho tốt đó là phải tu cả thân lẫn tâm để luôn hướng tới
3 chữ Chân - Thiện - Nhẫn. Nếu chỉ tu tập thân không thôi thì sẽ không thể có kết
quả cao và đẩy lui được mọi bệnh tật mà song song với đó phải luôn tu chỉnh tâm
của mình, phải buông xả và hướng tâm của mình sao cho thật trong sáng, an bình,
làm nhiều việc thiện, mà đặc biệt là chữa bệnh và cứu giúp cho người khác “bớt một
chút đau, bớt một chút khổ” cũng là một việc thiện mà ai cũng nên làm.
Lần lượt các cô các
bác cùng tâm sự về tình cảm gắn bó với lớp với câu lạc bộ trong suốt một năm
sinh hoạt. Chúng tôi đều đồng cảm khi nghĩ về những cái được và cái mất khi đến
với CLB thiền dưỡng sinh năng lượng đó là mất thì chỉ mất chút ít thời gian, mà
cái được thì là vô kể - được sức khỏe, được vui vẻ, được tươi trẻ và…ngàn điều
vô giá nữa.
Sinh nhật đặc biệt và ấm
cúng của lớp chúng tôi đã diễn ra như thế. Bên ngoài gió lạnh vẫn rít lên từng
hồi nhưng không khí trong phòng thì ấm áp lạ kỳ. Ấm bởi cái tình của những con
người mới cách đây một năm chưa hề gặp mặt, biết tên mà nay đã gắn bó, thân thiết
như người một nhà.
Hai ngày sau chúng tôi
vẫn luyện thiền đều đặn .Ngày cuối cùng chúng tôi thiền một buổi sau bữa ăn
sáng để chuẩn bị đi chùa trước khi rời khỏi Tam đảo ra về trong không khí ấm áp
đất trời Tam đảo.
Chuyến đi kết thúc
nhưng vẫn đọng lại trong lòng mọi người những dư vị ngọt và ấm.
Một buổi tiệc sinh nhật
không có nến nhưng ngọn nến mà trong lòng mỗi người thắp lên thật ấm dịu ngọt
và sáng lung linh.
P/S: Dịp sinh nhật lớp
của chúng tôi vô tình trùng với ngày sinh nhật của chị Thủy lớp trưởng xinh xắn,
dễ thương! Bước vào tuổi “băm” chúc chị mãi là cô lớp trưởng gương mẫu, tháo
vát và đáng yêu trong mắt mọi người nhé!
19/09/2012
Đọc bài đợt này sướng ơi là sướng, dù chẳng được đi, chẳng được dự tiệc SN của lớp chiều thứ 7. Sướng vì CLB xuất hiện những cây bút đặc sắc. Thế này thì không còn lo việc phát hành tập Kỷ Yếu 10 năm của CLB. :)
Trả lờiXóaChúc mừng em Thoa đã có bài viết thật hay và ý nghĩa. Đọc bài viết này của em những phút giây đầm ấm, hạnh phúc của chuyến đi Thiền, dã ngoại trên Tam Đảo lại ùa về trong chị. Cảm ơn em.
Trả lờiXóaBài viết sao mà dễ thương thế Kim Thoa cô nương! :D
Trả lờiXóa@ MN: Đọc bài của Quách cô nương lại nhớ đến một giọng văn cũng vô cùng dễ thương của cô bé Đoàn cô nương. Lâu quá rồi không thấy cô ấy xuất hiện MN nhỉ. :)
Trả lờiXóaVâng, đúng đấy ah, lâu lắm không thấy Vương cô nương "tái xuất" đấy nhé!
Trả lờiXóaKim Thoa ơi bài của cháu được lắm , rất dí dỏm . Tích cực tham gia cho trang của CLB phong phú nhé !
Trả lờiXóa@ Hồng Thu ơi lại một nhân tài nữa xuất hiện. "tóm" ngay Thu nha.
Trả lờiXóa@Thoa ơi tốt lắm hãy phát huy nhé.