Trang CLB Trường sinh học Dưỡng sinh gửi qua mail bài thơ "Bao giờ" họa lại bài thơ "Tâm sự tuổi 70" của bác Nguyễn Đình Nhung. Xin đăng lại nguyên văn.
"Nhân đọc bài “Tâm sự tuổi 70” của bác Nguyễn Đình Nhung đăng trên “Câu lạc bộ DSNL”, Câu lạc bộ Trường Sinh học Dưỡng sinh xin gửi tới trang bạn bài thơ “Bao giờ” của môn sinh Trịnh Thái Huệ ở Nghệ An. Xin được chia sẻ niềm vui của những người tuổi cao mà tâm hồn còn trẻ khỏe vui nhờ thiền năng lượng."
Bao giờ
Bảy mươi hái lộc của trời
Ô hay! Mình đã cuối đời rồi a?
Không! Không! Ta chửa biết già
Ông trời gõ cửa nhầm nhà đó thôi!
Bảy mươi! Ừ! Bảy mươi rồi
Thơ lưng lửng túi, tháng đôi ba vần.
Bạc tiền, danh vọng… phù vân!
Tọa thiền đều đặn, tầm xuân chửa tàn
Đến đâu cũng có bạn vàng
Bao giờ trời bảo dân làng khiêng ra…
Hành trang khăn gói qua loa
Thành tâm hít thở tập ba giờ liền
Trời cười! Sao chả tiếc tiền?
Tay này có vẻ tu thiền khá đây!
Cho thêm tuổi chục năm chầy.
Tính xin thêm nữa, ông thầy “hổng phê"!
Thế là ta lại về quê
Vinh quy bái tổ, chẳng hề… chán ta
Bảy mươi, ta vẫn chửa già
Vẫn thiền thêm bạn, vẫn trà cùng xuân…
Vẫn đi xa, vẫn về gần
Vẫn sương gió, vẫn phong trần như ai!
Bao giờ “khổ tận cam lai”
Tịnh tâm ta mới “bái-bai” cõi trần.
Nghệ An, ngày 18 tháng 3 năm 2013.
Tác giả bài viết: Môn sinh TRỊNH THÁI HUỆ (Nghệ An)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.