Có những điều vẫn làm ta xúc động
Như tình yêu với cuộc sống bao la
Sáng tinh mơ chim rộn rã hót ca
Chiều lãng đãng trăng ghé qua đầu núi
Thân phận người đôi khi nhiều buồn tủi
Cả cuộc đời theo đuổi bóng phù du
Hạnh phúc nào như lá thắm ngày thu
Điều được mất như mây mù xa vắng
Tình con người mau phai như giọt nắng
Lời yêu thương làm thêm nặng lòng nhau
Ai đã từng đi qua cảnh bể dâu
Hiểu nhiều lắm đời khổ đau là thế
Con quỳ xuống nghe trái tim nhỏ lệ
Chốn Phật đài là cội rễ từ bi
Lời kinh thiêng, lòng vơi bớt nghĩ suy
Xin nương náu quy y Người mãi mãi
Dưới Phật đài con trẻ thơ khờ dại
Xin theo Người là ánh thái dương soi
Lòng nở hoa từ đạo lý tinh khôi
Thành trái ngọt an vui và hạnh phúc
Vì có Phật, ai ơi đừng ngã gục
Sau đêm dài sẽ đến lúc bình minh
Đường luân hồi qua vạn nẻo tử sinh
Phật đứng đó là bóng hình từ ái
Phật đứng đó lòng từ bi đợi mãi
Những đứa con quay lại bến bờ vui
Con si mê lầm lỗi mãi không thôi
Nên chậm bước đi về nơi giải thoát
Nhưng sâu thẳm lòng chúng con khao khát
Được tựa nương nơi bóng mát từ bi
Vầng linh quang soi bước chúng con đi
Lời răn dạy như vì sao lấp lánh
Lòng kính Phật không có gì so sánh
Dẫu cuộc đời có ấm lạnh đổi thay
Rất thiêng liêng trong tận trái tim này
Là hình bóng Như Lai trùm pháp giới
Mỗi một ngày là một mùa xuân mới
Kể từ khi con đến với đạo thiêng
Bỏ dần đi những mộng tưởng tư riêng
Vơi bớt hẳn những muộn phiền phi lý
Nếu ai hỏi cái gì là cao quý
Xin trả lời là chân lý Phật đà
Thế cái gì là mầu nhiệm sâu xa
Xin thưa rõ là đoá hoa chánh pháp
Giữa biển đời trong mưa sa bão táp
Lời kinh thiêng niềm ấm áp bao la
Chở che ta qua mưa nắng đường xa
Đưa ta đến chốn quê nhà tươi sáng
Nhưng đạo cả không tính bằng năm tháng
Mà tính bằng cả nghìn vạn kiếp người
Phải tinh cần khổ nhọc chẳng buông lơi
Mới có thể vượt dòng đời tăm tối
Không lợi ích cho những ai nóng vội
Muốn băng đường vượt lối để đi nhanh
Định chưa sâu đạo đâu dễ đắc thành
Phước chưa lớn rồi cũng đành đứng lại
Để có được bốn chín ngày vĩ đại
Biết bao đời Phật từng trải khó khăn
Công đức lành gây tạo chẳng tiếc thân
Hạnh tinh tấn là vô vàn cao vợi
Các tầng trời reo vang lời ca ngợi
Khi đón chào bình minh mới vừa sang
Là bình minh của ánh đạo vinh quang
Sự giác ngộ huy hoàng nơi Đức Phật
Sự rung động lan truyền trong cõi đất
Hoa trời rơi hương ngây ngất cúng dường
Vầng hào quang chiếu toả khắp mười phương
Đấng Chánh Giác phi thường đêm Thành Đạo
Con quỳ xuống hiểu chuyện đời hư ảo
Chúng sinh chìm trong điên đảo si mê
Kể từ đây con có lối đi về
Theo chân Phật cội Bồ Đề rực sáng
Theo chân Phật cả bầu trời quang đãng
Mây từ bi che mát cõi nhân gian
Suối tình thương qua sa mạc khô khan
Cây sẽ mọc, đời sẽ xanh tươi thắm
Niềm tin kính trong con là sâu đậm
Như biển khơi, như núi thẳm bao la
Mãi nghìn đời yêu kính Phật thiết tha
Nguyện tất cả về trong nhà Chánh Pháp.
Người sưu tầm: Nguyễn Thị Hởi
(học viên CT6_BXT)
Hởi à, khi đăng bài nên có tiêu đề, với những bài sưu tầm nên có lời dẫn để mọi người biết lý do mình chọn bài đó để đăng và nên có nguồn trích dẫn. Thêm một ý nữa, nên nhìn số bài đăng trong ngày để tránh tình trạng ngày đăng bài dồn dập, ngày không có bài, và nên để chế độ bài lưu để qua phần biên tập.
Trả lờiXóaCon xin cảm ơn cô ạ! Bài thơ này con gặp được khi con mở một video về 1 bài giảng pháp của thầy THÍCH CHÂN QUANG. Bài thơ này không có tiêu đề, đó là do 1 người tên là "TUNG NGUYEN" post lên (cũng ko ghi rõ là do ai sáng tác). Vì lúc đó con vội copy vào word và đang mê nghe Thầy giảng quá nên con ko để ý!!! Đến mấy ngày sau nhận được email của cô, con vào blogger và thử gửi lên xem có được ko! Hihi!
Trả lờiXóaCon cũng muốn tìm hiểu nhiều thứ và tham gia vao blogger cua CLB nhà mình thật nhiều, nhưng buổi tối con đi dạy về muộn và con cũng đang bận quá nên ko thể được. Con sẽ cố gắng hơn ở những lần sau ạ!