Trần Thị Loan
Lớp DSNL 9
Tôi là Trần Thị Loan, 67 tuổi. Năm 2010 khi đang đi xe máy tôi đã bị cướp giật túi, bị ngã xe và chấn thương sọ não. Do vết thương quá nặng, tôi bị hôn mê sâu, mười ngày sau mới tỉnh. Khi tỉnh lại mắt nhìn song thị (nhìn đôi, một thành hai), chân tay rất yếu, cử động khó khăn khiến tôi không tự đi lại được, không tự phục vụ được bản thân. Ngay cả nói cũng bị líu lưỡi, không rõ lời.
Trước lần bị ngã, bản thân tôi cũng đã có rất nhiều bệnh: u não, cao huyết áp, thấp khớp và mỡ máu. Sau khi ngã và bị chấn thương, bệnh của tôi càng nhiều và càng nặng. Mắt bị lồi ra, quai hàm cũng bị sái và còn bị xơ vữa tĩnh mạch hai chân.
Sau khi ra viện tôi tiếp tục điều trị Đông y, kết hợp với phục hồi chức năng. Sau hai năm điều trị, sức khỏe tôi cũng bước đầu được cải thiện, tuy nhiên tôi còn rất yếu. Lúc này cơ duyên đã đến với tôi, tôi đã biết đến CLB Dưỡng sinh Năng lượng. Hai em gái tôi là Trần Thị Châm và Trần Thị Mỹ là học viên đang theo học tại lớp thiền ở TDH đã động viên và khuyên tôi nên đi tập thiền.
Tháng mười năm 2012 tôi đã đến dự lễ tưởng niệm ngày mất của Đức Thầy Tổ Dasira Nanara do CLB DSNL tổ chức, nghe các bản báo cáo về hoạt động của CLB, đặc biệt nghe phần chia sẻ của các học viên CLB, tôi không bi quan lo lắng về bệnh tình của mình nữa và quyết tâm học thiền.
Lúc này sức khỏe của tôi rất yếu, đi chưa vững và không thể đến lớp luyện tập được. Em tôi hướng dẫn tôi luyện tập các động tác xả thiền trước (chưa học thiền, chỉ học xả thiền). Sau đó nhờ sự giúp đỡ tận tình của thầy Nghĩa và cô Bình tôi đã được mở luân xa. Do tôi không lên được tầng 5, thầy Nghĩa và cô Bình đã xuống tầng 1 ở TDH để mở luân xa cho tôi. Tôi xin cảm ơn thầy và cô. Sau khi được mở luân xa, tôi tự tập thiền ở nhà, mỗi ngày thiền bài Lửa Tam Muội 60 phút. Sau một tháng tự tập thiền, sức khỏe của tôi đã khá hơn.
Đến tháng 11 năm 2012, CLB mở thêm lớp mới ở TDH, tôi đã đăng kí theo học rất đều đặn. Sáng thứ tư hàng tuần, tôi đến lớp nghe thầy cô giảng và hướng dẫn luyện tập. Thầy Kim, cô Hồng rất nhiệt tình giảng giải, truyền thụ kiến thức. Khi tôi ngồi thiền các thầy cô rất quan tâm trợ giúp cho tôi.
Sau 9 tháng luyện tập, sức khỏe của tôi đã tiến bộ nhiều, đi lại nhanh nhẹn hơn, sắc mặt hồng hào tươi hơn, nói chuyện lưu loát hơn và giao tiếp với mọi người tự tin, vui vẻ. Chị em trong lớp thiền khen tôi dạo này trông khá lắm. Tôi mỉm cười trả lời một câu duy nhất: “Do thiền đấy!” Kết quả từ việc luyện tập thiền: mắt tôi đã nhìn rõ hơn (một hình chính rõ, hình phụ thì đã mờ dần) nhờ cô Bình hướng dẫn tôi khi xả thiền đưa năng lượng vào hai mắt thì đặt hai lao cung vào mắt (không dùng ba ngón giữa của hai tay bịt mắt). Từ ngày đó tôi luyện tập theo sự hướng dẫn của cô Bình và thấy hiệu quả rõ rệt, song thị được cải thiện rõ.
- Hiện nay tôi đang tập thiền mỗi ngày hai lần (sáng và chiều). Khi tập bài vượt khó, tôi thường xuyên cảm thấy tê cứng hai bàn chân, xuất hiện cảm giác sâu bò dọc cơ thể, hai cẳng chân bị đau nây nẩy, tôi vẫn ngồi im tập cho hết bài. Khi xả thiền thì hiện tượng đó hết, không còn nữa. Kết quả là sau khi tập bài vượt khó, chân tôi đã đỡ nhiều, không bị phù nữa. Tôi không phải đi tất áp lực (do bị suy tĩnh mạch, chân phù nên tôi phải đi tất áp lực).
- Trước đây mỗi lần ngáp to tôi thường bị méo mồm, sái quai hàm phải đi cấp cứu. Từ khi luyện tập thiền, bệnh sái quai hàm khỏi hẳn từ lúc nào không biết. Thật là kỳ diệu. Tôi ăn uống, ngáp, đánh răng không còn lo bị méo mồm nữa.
- Bệnh cao huyết áp của tôi cũng được ổn định, dao động khoảng từ 120 đến 128 (trước đây là 140 đến 150), nhịp tim thì ổn định trong khoảng 80 đến 90 lần một phút (trước đây là trên 100 lần một phút).
Tôi hiện nay chưa hết bệnh, người chưa được khỏe bình thường như trước nhưng tôi đã khá hơn nhiều. Tôi rất sung sướng. Tôi quyết tâm luyện tập thiền đều đặn để cải thiện và nâng cao sức khỏe, đẩy lùi dần bệnh tật.
Qua đây tôi muốn bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc tới CLB DSNL, ban chủ nhiệm CLB, các thầy cô trong CLB: thầy Thường, thầy Nghĩa, cô Bình, thầy Kim và cô Hồng đã hết lòng hướng dẫn tận tình, giảng giải giúp chúng tôi có cơ hội luyện tập, đẩy lùi bệnh tật.
Tôi xin gửi lời cảm ơn tới gia đình chú Chiến, cô Hương, cô Hằng đã tạo điều kiện giúp chúng tôi có cơ sở khang trang, đầy đủ tiện nghi để chúng tôi đến lớp học được thoải mái, luyện tập tốt. Lớp DSNL số 9 như một gia đình. Các thầy cô và học viên luôn quan tâm động viên chia sẻ với nhau, ấm áp tình người.
Tôi chúc CLB DSNL ngày càng phát triển. Kính chúc ban chủ nhiệm CLB, các thầy cô và học viên CLB luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và vui vẻ.
Tháng 10/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.