Nguyễn Văn Ngọ
Lớp DSNL 14
Hôm nay mới gặp khiến tôi ngỡ ngàng.
Suối Hai là tên của nàng,
Đã vào câu hát vang vang trên đài.
Chàng trai Cầu Rẽ miệt mài,
Theo nàng đi suốt chiều dài câu ca.
Hà Tây, quê lụa mượt mà,
Ba Vì sữa trắng, Sông Đà điện giăng.
Lụa vàng em dệt thành khăn,
Em may thành áo, thành chăn, thành mền.
Hàng em đi khắp mọi miền,
Năm châu, bốn biển lụa vàng Hà Đông.
Đan Phượng ợi còn nhớ không,
Lúa vàng thẳng tắp phi công bàng hoàng,
Như bay trên thảm lụa vàng,
Đồng quê bát ngát xóm làng Hà Tây.
Suối Hai cảnh đẹp ngất ngay,
Tu thiền nơi ấy tràn đầy dưỡng sinh.
Suối Hai, em muốn thiền không?
Ngồi đây vô thức cùng anh luyện thiền.
Suối Hai, đêm 22-8-2014
Bác Ngọ viết bài thơ này cùng với cả chùm thơ nhân một đêm ở S2 bác không ngủ được. Không ngủ bác làm thơ, bài thơ hay vậy chứ, và khi đọc thơ bác thật tươi cười, chẳng có dấu hiệu gì là của người mất ngủ cả. Xem ra không phải bác mất ngủ đâu, mà vì bác quá đắm say với cảnh S2 nên khó ngủ đấy thôi. Lần sau bác lại ít ngủ nữa nhé để lại có thơ cho cả nhà đọc ạ.
Trả lờiXóa