Nguyễn Văn Ngọ
Lớp DSNL 14
Lớp mười bốn, hơn bốn mươi người,Người cao tuổi nhất: ngoài tám mươi,
Mười tám, đôi mươi, là trẻ nhất,
Già trẻ, cùng vui những nụ cười.
Khắp ngả về đây, chung một lớp,
Thân thiện coi nhau như người nhà.
Cùng chí tu thiền, tu tâm tính,
Không khoảng cách chia trẻ hay già.
Một tuần nửa ngày cùng lên lớp,
Nghe giảng, ngồi thiền nạp dưỡng sinh.
Chủ nhiệm lớp tôi: Cô giáo Bình,
Da dẻ hồng hào, nụ cười xinh.
Anh Hưng lớp trưởng luôn cười tủm,
Lớp phó: chị Khánh duyên dáng hơn.
Cô Trinh văn nghệ yêu ca hát,
Bác Ngọ làm thơ góp vui luôn.
Mỗi quí dã ngoại một lần thôi,
Cả Câu lạc bộ đến một nơi,
Tu thiền, vãng cảnh, cùng chia sẻ,
Thăm hỏi, động viên ấm tình người.
Hà Nội, 8-2014
LỚP TÔI
Lớp tôi hơn bốn mươi người,
Mỗi người một tính nhưng vui vô cùng.
Chủ nhiệm là cô giáo Bình,
Dáng người nhỏ nhẹ, cười xinh dịu dàng.
Anh Hưng trưởng lớp đàng hoàng,
Chị Khánh lớp phó việc làm hăng say.
Mỗi tuần chỉ có nửa ngày,
Gặp nhau trên lớp tràn đầy niềm vui.
Mỗi quí có một lần thôi,
Cùng đi dã ngoại một nơi tập thiền.
Đường xa, xe chạy liên miên,
Hát hò, kể chuyện để quên dường dài.
Người thì hát dăm ba bài,
Người thì kể chuyện, đọc vài câu thơ.
Cuộc đời là một giấc mơ,
Ưu phiền buông bỏ, tìm về an vui.
Gặp nhau thêm những nụ cười,
Quên đi bệnh tật cho đời đẹp hơn.
Hà Nội, 8-2014
Nguyễn Văn Ngọ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.