Ngồi thiền ở đấy thích hơn ở nhà.
Lưng đồi bóng mát mượt mà,
Gió mơn man thổi, nắng sa ánh vàng.
Tâm hồn bay bổng nhẹ nhàng,
Năng lượng vũ trụ tuôn tràn vào ta.
Tưởng chừng chỉ mới hôm qua,
Mà đã sáu tháng cách xa nơi này.
Lần trước mình đã đến đây,
Một đêm không ngủ, làm đầy túi thơ.
Lần này tiếc ngẩn, tiếc ngơ,
Không đi dã ngoại, làm thơ, ngồi thiền.
Chỉ là bận chút việc riêng,
Đúng ngày giỗ Mẹ linh thiêng của mình.
Nhưng lòng vẫn nặng nghĩa tình,
Nhớ Câu Lạc Bộ Dưỡng Sinh tu thiền.
Chúc Câu Lạc Bộ ngồi thiền,
Thu nhiều năng lượng Tiên Thiên cho mình.
Cùng nhau chia sẻ tâm tình,
Côn Sơn nơi ấy dưỡng sinh tràn trề.
Hà Nội, 15-11-2014
Nguyễn Văn Ngọ
Lớp DSNL14
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.