Tôi tên là Hồng Hạnh - là một "lính mới tò te" của lớp DSNL18.
Buổi đầu khi mới bước chân đến lớp, cái ý nghĩ "lính mới" ấy đã được xóa tan ngay. Tôi như lại được về ngôi nhà thân quen của mình tự bao giờ. Cô giáo Hoàng Vân như một người chị tận tình, chỉ cho tôi tập ngồi, tập thở…
Các bác học viên cũ thân thiện đón tôi như người em mới đi xa về, tôi hòa nhập vào thế giới đó một cách nhanh chóng.
Sau một thời gian rèn luyện, tôi đã học được cách thu năng lượng sạch vào cơ thể mình. Trước đây tôi bị bệnh rối loạn thần kinh thực vật dẫn đến mất ngủ và đại tràng ở thể hội chứng kích thích. Tôi không ăn, ngủ được, người tôi gầy và xanh xao. Sau 3 tháng dốc tâm vào luyện tập, tôi nghe 5 bộ công pháp, phân tích từng lời nói của thầy chủ nhiệm một cách kỹ càng, để vận dụng vào cuộc sống riêng của mình. Tôi đã biết buông bỏ, đã biết thế nào là được và mất. Tôi đã hiểu sâu sắc giá trị của "Chân - Thiện - Nhẫn". Đến nay tôi rất vui vì sức khỏe của mình. Tôi đã ăn được và ngủ được, tôi lên được 4 kg, da dẻ cũng có vẻ "dậy thì" và hồng hào hơn trước.
Ngôi nhà thứ hai này của tôi khó ai có thể đoán được tuổi của mỗi người một cách chính xác. Vì tôi thấy ai cũng trẻ hơn tuổi rất nhiều, ở đây chúng tôi không có khoảng cách về tuổi, tất cả đều trẻ trung, vui vẻ và hồn nhiên.
Về khoản văn nghệ thì khỏi phải nói, chúng tôi được thưởng thức rất nhiều các tiết mục hấp dẫn từ thơ ca, hò vè, đến những bài hát sôi nổi và sâu lắng. Tôi nhận thấy thế giới của chúng tôi thật ấm áp, trong sạch và tự nhiên lạ lùng. Từ những tiết mục trình diễn thời trang áo dài, áo tắm… chúng tôi được những trận cười bể bụng. Tôi thấy hai má ai cũng đỏ hổng và tươi trẻ. Không ai còn biết đến bên ngoài kia trời đang rất lạnh và rét.
Từ sâu thẳm trong lòng, tôi rất biết ơn Đức Thầy tổ, biết ơn thầy CN, biết ơn các cô giáo Hoàng Vân và Mai Phương đã chỉ cho tôi con đường đến với thiền, con đường đi của chân thiện nhẫn và cách thu năng lượng sạch vào cơ thể.
Và tôi cũng cám ơn đến tất cả các thầy cô giáo trong CLB đã tạo cho chúng tôi được sống trong một môi trường trong sạch của lớp, của CLB và của THIỀN.
------------------
KÝ ỨC TỪ MỘT CHUYẾN ĐI
Giá rét và buốt lạnh.
Chúng tôi, những người ở độ tuổi xấp xỉ U60, 70, thậm chí cả U80 vẫn hăm hở dậy sớm, khoác ba lô lên đường.
Suối Hai - địa điểm dừng chân. Vẫn mưa và lạnh giá. Nhiệt độ ngoài trời chừng 5 độ C, song vẫn không ngăn được bước chân chúng tôi như những vận động viên cán đích.
Sau khi ổn định được chỗ ngồi, nhạc thiền nổi lên, chúng tôi đi vào cõi mộng của mỗi người. Tôi không biết hai chân mình ở vị trí nào, hai tay mình ở đâu. Tôi chỉ thấy mình nhẹ nhõm và bồng bềnh. Tôi lao đi như một mũi tên vào không trung, thế giới thần tiên của riêng tôi.
Rồi có một bàn tay nóng ấm đặt nhẹ lên đầu tôi, đưa tôi về với thế giới hiện tại. Bàn tay đó là của ai? Thầy CN CLB? hay cô giáo Hoàng Vân? tôi cũng không biết nữa. Những bước chân nhẹ nhàng đi qua, đi lại trợ giúp cho chúng tôi thu năng lượng. Người đó là ai, tôi cũng không biết.
Tôi thấy cơ thể mình ngày một khỏe hơn, bệnh tật cũng ngày một lui dần.
Thiền đã mang lại cho mình chăng?
Năng lượng của thầy cô đã truyền đến cho mình chăng?
Tôi nghĩ đó là tất cả.
Tôi biết ơn đến những điều đó lắm lắm.
Đến trưa. Bữa trưa chúng tôi được ăn một bữa cơm rất thịnh soạn. Với đầy đủ các món ngon và hấp dẫn, từ món cá lọc xương tẩm bột chiên giòn đến món thịt lợn mán nướng. Và đặc biệt nhất là món đặc sản giò đà điểu còn nóng hôi hổi. Chúng tôi ăn uống ngon lành và chén sạch. Riêng tôi không thể nghĩ ở một nơi xa xôi thế này lại đầy đủ món ngon đến vậy.
Tất cả là do sự chuẩn bị chu đáo của các thầy cô giáo trong CLB đã đặt trước bữa ăn đó cho chúng tôi. Chúng tôi thẩm cảm ơn sự chăm lo chu đáo đó và hứa sẽ trả công bằng sự tinh tấn tu thiền, và trước mắt bằng những tiết mục văn nghệ buổi chiều.
Trưa hôm đó chúng tôi không ngủ, ai cũng háo hức tập dượt cho thật tốt.
Buổi văn nghệ chiều hôm đó diễn ra thật hoành tráng, sau tiết mục thời trang áo dài, váy áo dạ hội và khiêu vũ là đến tiết mục trình diễn áo tắm, tất cả đều do cô Hoàng Vân nghĩ ra. Cả CLB được những trận cười giòn giã và sôi nổi. Mọi người đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Thật là một không khí tưng bừng của lễ hội.
Chia tay Suối Hai chúng tôi ra về. Suốt dọc đường về chúng tôi lại được nghe tiếp những tiết mục hài của lớp DSNL18 với bài "CHIM của lớp 18" và những bài hát sâu lắng của cô giáo Hoàng Vân. Đoạn đường về tôi thấy sao mà nhanh thế. Tôi muốn đường dài hơn nữa để được sống trong không khí vui vẻ này. Chuyến đi này của tôi thật là đầy năng lượng và cũng đầy ý nghĩa.
Về đến Hà Nội, chia tay mọi người chúng tôi lại mong sao Tết này qua nhanh, thật nhanh để đến ngày mùng 7 Tết, chúng tôi lại được gặp nhau. Tôi mong đến ngày ấy lắm.
Tự tâm, thật cám ơn tất cả mọi người trong ngôi nhà chung của CLB DSNL.
Ghi chép Hồng Hạnh - Lớp DSNL18.