Điện thoại gọi, nhắn tin với các nội dung rất thương: “cô ơi, mưa to thế này có hoãn dã ngoại không?”, “Chị ơi, cho em đến muộn, nhà xa mà mưa to quá”, “cô ơi, mưa to cho chậm giờ xuất phát nhé!”.v.v.
Quyết định cho cả đoàn xuất phát chậm lại 30 phút, nhưng bản thân 5h15 đã có mặt tại nơi hẹn. 2 xe ô tô đã chờ sẵn, có bác Ngần - nhà xa nhất, phải ngủ nhờ nhà cháu để đi cho gần – đến sớm nhất.
Trời vẫn mưa tầm tã. Đoàn xuất phát lúc 6h15, chậm hơn kế hoạch 45 phút, nhưng cả đoàn đều có mặt đầy đủ trừ một bác do có việc đột xuất. Bác Thắng (Thủ đền Bảo Linh Sơn) sốt ruột gọi điện vì trên chùa cũng đang mưa rất to, bác lo đoàn không đi được (chắc bác lo cơm nước các bác đã chuẩn bị sẵn thì sao đây?).
Lạy Phật, lạy Thầy Tổ, lạy Cha Trời Mẹ Đất.
Càng đi trời càng sáng ra, mưa tạnh và nắng.
Thử thách thêm một chút, khi xe vừa rẽ vào đường đi Chẹ chừng 2km thì có người dân đi xe máy chiều ngược lại báo gấp gáp rằng: phía trước không đi được vì lý do gì đó, xe chúng tôi không nghe rõ.
Bác lái xe cứ cho xe chạy để xem vấn đề gì, nếu không sẽ chuyển đi đường khác. Phát hiện ra chỉ là cái cây do mưa to đã đổ chắn ngang đường. Lái xe, học viên cùng nhau dồn sức dẹp cây sang vệ đường. Đường thông. Gọi điện báo cho xe sau, thế là cả đoàn ung dung tiến tới đích. Đặt chân đến đất chùa thì bắt đầu nắng. Cả đoàn leo bộ trên những bậc thang vừa được rửa thật sạch, hít thở không khí trong lành mát mẻ sau cơn mưa rào rõ to, cây rừng xanh non, một màu xanh sạch tinh khôi. Nhìn hai bên đường xuyến chi mọc xanh mơn mởn, ước ao được hái về ăn...nhưng ưu tiên việc thiền trước đã.
Vẫn đón cả đoàn với tấm lòng, những nụ cười ấm áp của bác Thắng và các già. Vẫn nồi nước vối chờ sẵn. Chúng tôi hoan hỷ với công việc chính của mình.
Bác lái xe cứ cho xe chạy để xem vấn đề gì, nếu không sẽ chuyển đi đường khác. Phát hiện ra chỉ là cái cây do mưa to đã đổ chắn ngang đường. Lái xe, học viên cùng nhau dồn sức dẹp cây sang vệ đường. Đường thông. Gọi điện báo cho xe sau, thế là cả đoàn ung dung tiến tới đích. Đặt chân đến đất chùa thì bắt đầu nắng. Cả đoàn leo bộ trên những bậc thang vừa được rửa thật sạch, hít thở không khí trong lành mát mẻ sau cơn mưa rào rõ to, cây rừng xanh non, một màu xanh sạch tinh khôi. Nhìn hai bên đường xuyến chi mọc xanh mơn mởn, ước ao được hái về ăn...nhưng ưu tiên việc thiền trước đã.
Vẫn đón cả đoàn với tấm lòng, những nụ cười ấm áp của bác Thắng và các già. Vẫn nồi nước vối chờ sẵn. Chúng tôi hoan hỷ với công việc chính của mình.
Ca thiền sáng trong cung La Hán - bài thiền Thiên Địa Nhân hợp nhất. Tại sao lại không phải là bài thiền đó chứ, trong khi trời trong xanh bát ngát, trong vắt, nắng vàng trải nhẹ, gió mơn man. Đất trời như giao hoà. Sau bài đó, chúng tôi ngồi thêm gần 30 phút nữa, thiền tiếp với bài nghe: 66 lời Phật dạy.
Cữ thiền chiều vẫn như mọi khi sau bữa cơm chay đặt các vãi trên chùa nấu với các món rất rất rất dân dã và sau giờ nghỉ trưa. Cữ này chúng tôi thiền ngoài trời để tận hưởng cho đã cái nắng, gió, không khí, tiếng chim hót, tiếng lá rừng reo...
Và vẫn như các kỳ dã ngoại trước, chúng tôi có khoá lễ sám hối tại chùa, vẫn bác Thắng làm chủ lễ, tuy thật ngắn gọn nhưng thật là xúc tích, cảm động. Mắt cảm thấy cay cay khi bác thay mặt toàn đoàn hồi hướng công đức cho các liệt sỹ đã vì Tổ quốc hy sinh nhân ngày thống nhất đất nước 30/4 sắp tới.
Xuống núi, tay đồm tay mang vẫn là rau sạch, món quà mà chị em chúng tôi không bao giờ bỏ qua.
Mong đến lần sau lắm.
Đa tạ Đức Phật, Đức Thầy Tổ, Cha Trời Mẹ Đất và các vị Tối tú tối linh.
Cám ơn sự đồng lòng của tất cả các thành viên trong đoàn.
Cám ơn sự lo lắng tận tuỵ, chu đáo của ban cán sự lớp và các giáo viên.
Tuyệt quá chị ạ. Quyết tâm cao độ của các thành viên trong đoàn đã mang lại lợi lạc về sức khỏe ko nhỏ. Trời, Phật, Người cùng ủng hộ ạ. :)
Trả lờiXóaThật là cảm động và khâm phục tinh thần của các bác.
Xóa