Có một nơi mọi người đủ mọi lứa tuổi, từ mọi nơi, gặp nhau mỗi tuần một lần, hàng tháng cùng nhau đi dã ngoại để luyện tập, để cười vui, để chất lượng cuộc sống ngày càng được cải thiện. Đó là chính là Câu lạc bộ Dưỡng sinh Năng lượng thuộc chi hội y học Esperanto - Hà Nội của chúng tôi. "Vui, khỏe, sống có ích cho đời" là mục tiêu của Câu lạc bộ chúng tôi.
Đề nghị ghi rõ nguồn http://luatamuoi.com/ khi sao chép những bài viết chia sẻ từ trang Câu lạc bộ DSNL.
Mọi liên hệ xin gửi về một trong 3 địa chỉ ở mục LIÊN HỆ. Xin trân trọng cảm ơn."

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2016

Ký ức về Ngũ Nhạc Linh Sơn Từ Côn Sơn

Trần Ngọc Tuyết
Lớp Thiền 3 
         Nơi giao hòa giữa Trời và Đất. Nơi Địa linh Nhân kiệt. Nơi linh thiêng và thần bí mãi vẫn còn nhiều điều chưa thể lý giải. 


         Ngũ Nhạc là tên gọi của một quần thể gồm có 5 ngọn núi: Đông Nhạc, Tây Nhạc, Nam Nhạc, Bắc Nhạc và Trung Nhạc với 5 ngôi miếu thờ 5 vị Sơn Thần, cai quản 5 phương mang đậm chất đạo giáo xuất hiện vào khoảng thế kỷ thứ XIII, XIV. Mỗi phương lại tương ứng với một hành: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Dân gian vẫn hay gọi các vị Sơn Thần ở đây là: Ngũ phương ngũ Lão Quân. Mỗi Thần đều có trọng trách quản việc cát hung, họa, phúc, ban phát phước lành cho muôn loài. Phong cảnh ở đây thật hữu tình, không khí trong lành, không gian yên tĩnh. Con người và thiên nhiên hòa quyện là một. Lớp Thiền 3 chúng tôi do thày Tiến làm trưởng đoàn cùng về đây với một tâm nguyện “vượt khó” trên hành trình tu tập.


          Dáng uốn lượn nằm dưới tán thông xanh mát, con đường đưa chúng tôi tới đỉnh Trung Nhạc để luyện thiền và nghỉ ngơi. Đây là đỉnh cao nhất trong 5 ngọn núi. Nơi hội tụ đủ các nguồn sinh khí để Nhà nước Việt Nam lập đàn tế cáo Trời Đất hàng năm. Chuyện kể rằng: “Năm ấy, trời làm hạn hán rất lâu khiến mùa màng thất bát, trăm dân đói khổ lầm than. Nhà Vua tìm đủ mọi cách mà vẫn không làm thế nào để giúp dân bớt khổ. Mất ăn mất ngủ hàng đêm rồi Nhà Vua đã chiêm bao thấy có một vị Thần xuất hiện bảo Vua về phương ấy lập đàn làm lễ sẽ được như ý nguyện.” Và từ đó hàng năm, cứ độ xuân về Nhà Vua và ngày nay là các cấp lãnh đạo Nhà Nước, lại về đây để làm lễ cầu cho mưa thuận gió hòa, mùa màng tươi tốt, Quốc thái dân an, cầu ấm no cho bách gia trăm họ.
“Ngũ Nhạc giáng thần phò Quốc thái 
Côn Sơn hiển thánh độ dân an” 
         Hai câu đối khắc nổi trên đá phần nào đã khái quát được xuất sứ của nơi tiên cảnh. 
         

         Tôi may mắn và có nhân duyên mới được đồng hành cùng các bạn thiền về đây vào một ngày đẹp trời như vậy. Mồ hôi giọt to, giọt nhỏ khi lên núi và xuống núi thậm chí ngay cả khi ngồi trên đỉnh núi nhưng tiếng cười câu nói cứ vang vọng lan tỏa khắp núi rừng. Cả lớp thiền hai ca, sáng và chiều, mỗi ca thiền một tiếng rưỡi. Học viên tích cực và “tham thiền” nhất lớp là bác Mai và Bác Trinh. Tuổi vừa cao mà ý chí cũng cao. Mong cho hai bác luôn khỏe và tu luyện tinh tấn. Bữa trưa thật ngon miệng với cơm nắm muối vừng cùng chè vằng đắng ngọt. Ra về có một số bác đã không quên đem theo chè vằng tươi hái trên núi lúc giải lao và lá lốt của bác thủ từ trông miếu trồng hái tặng. Rồi những câu chuyện thú vị liên quan đến chè vằng của mọi người vẫn còn kéo dài suốt đường về mà vẫn chưa nói hết. Tiếc là đã đến lúc phải xuống xe, chia tay để về nhà. Hẹn gặp sau vậy!
         Một ngày thiền dã ngoại thành công, thú vị và bổ ích! 
Thứ 7 ngày 11 tháng 6 năm 2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.