Cụ là cụ Nguyễn Đức Cần,
Dân thường gọi Cụ Trưởng Cần thân quen.
Cụ Cần chữa bệnh như tiên,
Hôm nay lớp thiền chúng tôi,
Về bên mộ cụ để ngồi thiền tu.
Trời thanh gió mát như ru,
Nhạc thiền réo rắt người mơ mơ màng.
Chim kêu thánh thót rộn ràng,
Người thu năng lượng lại càng say mê.
Cả lớp ngồi thiền tuyệt ghê,
Ca thiền tiếng rưỡi chẳng hề mỏi đau.
Giải lao một chút không lâu,
Lại thiền ca nữa cùng nhau tuyệt vời.
Nghỉ trưa đón gió mát trời,
Muối vừng, cơm nắm cùng mời nhau ăn.
Cháo gà thơm phức khó ngăn,
Húp liền hai bát phăng phăng nhẹ nhàng.
Để ca thiền chiều vững vàng,
Thu nhiều năng lượng người càng khỏe ra.
Đường về mộ Cụ không xa,
Vài tuần lại đến để mà thiền tu.
Ảnh minh họa: Nguyễn Minh Quang, Nguyễn Văn Ngọ
Ảnh minh họa: Nguyễn Minh Quang, Nguyễn Văn Ngọ
Nguyễn Văn Ngọ, Lớp thiền 6
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.