Nguyễn Hoàng Vân
Giáo viên phụ trách lớp Thiền 2
“Một
ngày không như mọi ngày”.
Nghe
câu nói đó cũng thấy buồn cười, ngẫm lâu thêm chút thì thấy: ồ mà đúng thế
thật. Chẳng ngày nào giống ngày nào cả, cho dù công việc có lặp đi lặp lại đối
với ta hàng ngày, song vẫn không thể nào mọi công việc, gặp gỡ, cười nói…ngày
hôm nay giống như ngày hôm qua, hôm kia, và rồi ngày mai cũng sẽ khác.
Và ngày
thứ bảy - 22/12/2018 ấy cũng là một ngày đặc biệt, không giống như những ngày
thứ bảy khác – lần đầu tiên cùng học viên lớp thiền 2, thiền 7 và một số học
viên lớp bạn thiền dã ngoại tại chùa Non – Sóc Thiên Vương Thiền Tự.
Hồi hộp
lắm chứ.
Sau khi
đi khảo sát, tiền trạm về, chỉ mong mau mau chóng chóng đến ngày này mà thôi.
Chuẩn
bị cho chuyến đi, HV và ban cán sự lớp đã lên kế hoạch khá chi tiết từng đầu
việc. Ăn ư? Nghỉ ư? Số người tham gia là bao nhiêu để bố trí xe ô tô? Rồi còn thiền
cữ 1, cữ 2, cữ 3… ở đâu, ngồi chỗ nào cho thích hợp?. Nhớ gọi điện xin phép nhà
chùa mở cửa Chánh điện sớm, đừng quên!. Rồi dùng nhạc thiền gì đây cho hợp với
cảnh chùa? Rồi ra thông báo “lưu ý” học viên những điều cần nhớ khi thiền trong
chùa…, còn nhớ phải nhắc học viên mang thuốc chống muỗi vì nơi đó giữa rừng,
nhiều muỗi lắm. Rồi còn phân công làm vệ sinh khu nhà WC ở trên đó vì chùa Non
vốn vắng vào ngày thường, không có người dọn thường xuyên, chỉ là các vãi phát
tâm giúp việc mà thôi, cho nên đoàn đã chuẩn bị lực lượng, mang đồ quét dọn tự cọ
rửa nhà WC, trước là phục vụ mình, sau là giúp người (cám ơn các bác học viên
đã phát tâm làm việc bòn phước này). Rồi còn nhắc nhau việc giữ vệ sinh chung,
nói năng nhỏ nhẹ, tiết khẩu chốn tu hành… nhiều việc lắm.
Mang
theo ngần ấy “sự lưu ý”, chúng tôi lên đường.
Sau mọi
thủ tục cần làm lúc tới chùa, cả đoàn tập trung tĩnh lặng trong Chánh điện,
ngồi dưới chân tượng Phật A Di Đà - bức tượng Phật bằng đồng được đúc nguyên
khối lớn nhất Đông Nam Á, cao 8,4m cả đế và nặng 30 tấn - bắt đầu cữ thiền đầu
tiên. Không gian yên ắng lạ thường, trên nền nhạc niệm Phật của chùa, đoàn
thiền tập trung nghe 66 lời Phật dạy. Hoàng Vân canh thiền cữ này. Có thầy chùa
trẻ lắm ghé thăm đoàn thiền, Hoàng Vân có nói về tình hình hành thiền của đoàn,
thầy nói: nhà chùa rất vui khi được tiếp đoàn thiền đông thế này, và nụ cười
tươi của thầy cũng thấy toát lên niềm vui đó. Hoàng Vân có hỏi về việc bật đài
nghe Pháp Phật trong chùa, thầy vui mừng trả lời “tuỳ hỷ, tuỳ hỷ”. Vậy là vui
rồi. Nói chuyện với vãi chùa, bà bảo sư thầy quan tâm, đã nhắc bà từ mấy hôm
trước về việc đoàn sẽ lên đây thiền (Chả là HV đã gọi điện xin phép nhà chùa từ
trước để nhà chùa mở cửa sớm hơn bình thường). Cũng vì là lần đầu thiền trong
chánh điện, HV không dám để ngồi lâu vì ngại có người muốn lễ Phật, tham quan
chùa, cho nên chỉ dám ngồi 60 phút mà thôi, điều này đã làm vô số học viên tiếc
ngần ngơ.
Cữ
thiền sau sẽ ngồi đâu đây? Trong khi cả đoàn đang chìm đắm, tĩnh tâm thiền, HV lượn ra ngắm trời, xem mưa nắng ra
sao thì giật mình, giầy dép đoàn thiền đã được thầy chùa xếp sắp từng đôi từng
đôi, thành hàng thành lối, mà trước đó quân ta đã để lung tung, chiếc trước,
chiếc sau... Một cảm giác xấu hổ không hề nhẹ. Mặc dù đã được nghe và gặp
trường hợp y như vậy rồi, mà sao mình vẫn để xảy ra một việc tuy nhỏ thôi nhưng
ý nghĩa lại không hề nhỏ thế này. Cuối cữ thiền, HV đã nhắc các thiền nhân
rằng: lặng yên bước chân ra khỏi chánh điện, khi xỏ giầy dép, hãy thầm cám ơn
nhà chùa đã dạy cho ta bài học để mãi không quên: hãy làm trong chánh niệm và
đó chính là thiền 24/24.
Phải
chăng trường năng lượng ở nơi đây rất mạnh nên khi đoàn thiền ra khỏi chánh
điện đã để lại trên nền gạch các vết ẩm thoát ra từ gan bàn chân (tà khí được
đẩy ra khỏi thân). Không biết các bác học viên có thấy thân mình nhẹ đi được
vài phần sau ngày hành thiền không nhỉ?
Cữ
thiền kế tiếp, cả đoàn thiền ngoài sân chùa, nơi rợp bóng mát của cây cối, nơi
có lầu bia và lầu chuông và thoảng hương mộc lan đưa. Thoắt ngồi, thoắt nhập
định, được gần tiếng đồng hồ thì phải chuyển lên phía nhà Tổ vì có vài giọt
mưa. Ai cũng thiền như tranh thủ thu năng lượng cho tận hết với khả năng chứa
của mình.
Sau mỗi
cữ thiền, các bác học viên lại to nhỏ với HV: “lần sau cứ lên đây mà thiền cô
ạ!”, “Cô ơi, ở đây ngồi chỗ nào thiền cũng thích cô ạ”, “Cô cứ bảo nhiều muỗi,
có thấy muỗi đâu cô?”, “Cô ơi, chỉ mới nhập thiền đã thấy người nóng, mặt nóng
lên rồi cô ạ, năng lượng cao lắm” .v.v. và v.v. Mỗi lời nói đều làm cho những
người đã có công khảo sát nơi đây cũng thấy vui vui.
Cơm
trưa ồn ã, mặn có, chay có. Giá mà chay tịnh và tiết khẩu được thì tốt biết bao
!, đây là điểm cần rút kinh nghiệm cho các lần hành thiền về sau.
Chiều,
đoàn được sinh hoạt tự do, ai thiền thì ngồi thiền tiếp trong Chánh điện cùng
Hoàng Vân và cô giáo Mai Phương, ai lễ Đền Gióng thì hạ sơn lễ, ai lên tượng
đài Thánh Gióng thì sẽ có ô tô đưa đi.
Hoan
hỷ. Ai ai cũng muốn được quay lại đó. Một ngày được thoải mái toạ thiền, thoải mái
thu năng lượng. Các “mẫu” thoải mái diễn trước ống kính của NAG nổi tiếng của
CLB DSNL Minh Quang.
Chà
chà. Đúng là một ngày không giống như mọi ngày.
Chúng
ta cùng cám ơn nhau nhé, vì đã cùng nhau đồng lòng hợp sức để có được một ngày
ý nghĩa và bổ ích.
Hoàng
Vân ghi chép.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.