Phát động viết bài chia sẻ về thiền trong
Thiền Hai (Th2), Hoàng Vân nhận được nhiều bài tâm sự hay lắm. Xin đăng dần
dần.
Trong lớp Thiền 2, ở tổ 1 có “làng Pháp”. Thoạt
nghe giật cả mình, tưởng các bác ấy tu học tận France về, hoặc có chút liên
quan gì đến nước cộng hoà Pháp, ấy vậy mà không phải, mà là các bác học viên ở
khu vực Pháp Vân, gần bến xe Nước Ngầm lập thành “đội” đi lớp cho vui. Các bác
ấy chăm lắm, hầu như ít vắng mặt vào buổi học và chăm chỉ vào phần mộ Cụ Cần để
thiền vào các chủ nhật khi có thể. Nếu còn lưu giữ lại ảnh khi các bác ấy mới
vào lớp để so sánh với hình ảnh bây giờ, thì khác xa lắm ạ. Tuy có bác do
nghiệp nặng, bệnh trọng đang điều trị, nhưng phần lớn là đẹp ra, trẻ ra, tươi
ra và không ngừng tiếp tục trẻ, xinh tươi.
Hoàng Vân giới thiệu bài viết của bác Nghiêm
Quang Hệ, thay mặt cả “làng Pháp” chia sẻ cảm nghĩ nhé.
Bác Nghiêm Quang Hệ - tác giả bài viết và cũng là người "hội Pháp" hay còn gọi là "làng Pháp" |
“Kỷ
niệm về thiền thì nhiều lắm, nếu để kể thì không biết lúc nào mới hết. Tựu
chung lại, chúng tôi đến với thiền - sức khoẻ đã được cải thiện nhiều, biết tu
tâm tu tính, biết kiềm chế, bao dung hơn.
Bản
thân: Nhờ có thiền mà chữa được bệnh viêm họng, viêm xoang mãn tính mà trước
đây năm nào cũng phải đến viện Tai Mũi Họng Trung Ương điều trị nhiều lần.
Trong nhóm
chúng tôi nhờ có thiền mà mỗi người gặt hái được thành quả nhất định như:
1, Chị Trần Thị Dinh: chữa được khá tốt
bệnh thoái hoá, đau cổ gáy, viêm xoang, viêm họng kinh niên, năm nào cũng phải
đến bệnh viện Tai Mũi Họng Trung Ương điều trị, chọc ngoáy nhiều lần. Nay cơ
bản là tốt, bệnh được đẩy lùi, hết viêm họng, nhìn chị khoẻ, trẻ, đẹp ra nhiều.
2, Chị Nguyễn Thị Bằng mới đi thiền được 2
năm. Từ lúc đầu khi đến với thiền, chân đi lê từng bước, đi bộ 100 mét rất khó
khăn. Nay bệnh xương khớp khá tốt. Ngồi thiền 2 tiếng rất tốt, đi bộ thoải mái
nhanh nhẹn, da dẻ hồng hào.
(Lời của Hoàng Vân:
chị Bằng là học viên “tay ngang”, Hoàng Vân cho ngồi thiền thử, nếu không chịu đựng
được bài thiền 91 phút ngay từ ngày đầu, thì mời học lớp mới mở, thế nhưng bằng
nỗ lực của chính bản thân cộng với sự giúp sức của đồng môn, chị đã đạt được
mong muốn của chị: thiền đầy lùi bệnh tật).
3, Chị Đặng Thị Hiên bị bệnh ung thư đại
tràng giai đoạn 2. Khi điều trị tại bệnh viện về rất yếu. Thế mà sau 4 năm rèn
luyện thiền chăm chỉ, ngày nào cũng đều đặn 3h30 sáng là dậy thiền. Có những
hôm trời lạnh, đi thiền cùng với nhóm, sau cữ thiền, mồ hôi chảy xuống theo 2
chân, thấm qua chiếu, ướt đầm nền gạch. Hiện nay chị khoẻ mạnh và nhanh nhẹn.
4, Chị Đỗ thị Thắm vẫn chăm chỉ đậy sớm
4h30 sáng ngồi thiền đều đặn. Bệnh xương khớp, đau cổ vai gáy cải thiện đáng
kể.
5, Chị Bùi thị Vinh: nhờ có chăm chỉ tập
thiền mà “chữa được” cả tâm cả tính cả bệnh tật. Người nay khoẻ, trẻ, đẹp ra
nhiều.
Nhìn
chung đến với thiền, “Làng Pháp” (Pháp Vân) chúng tôi có nhiều thay đổi đáng
mừng, vui vẻ, hoà thuận, rèn tâm, rèn tính, rèn người. Đẩy lùi bệnh tật cho đời
thêm vui”.
Chuyện “làng Pháp” tạm dừng tại đây. Thực sự
chia vui với “làng” và mong “làng Pháp” truyền lửa thiền xa hơn và rộng hơn, để
nhiều người nhập hội thêm nhé. Cám ơn bác Hệ và cả “làng Pháp”. Hoàng Vân sẽ chuyển lời
biết ơn của bác Hệ và “làng Pháp” đối với Thầy Tổ, với pháp môn, và với các
thầy/cô trong CLB DSNL trong bài tiếp theo.
Hà Nội, tháng 3/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.