Tôi tên là Thông Thị Anh Minh, hiện ở thị trấn Đông Anh, Hà Nội.
Năm 2005 tôi bị đau lưng. Bác sĩ bảo tôi bị thoát vị đĩa đệm ở thắt lưng,
chèn xuống chân không đi lại được, mọi sinh hoạt đều phải nhờ đến sự
giúp đỡ của mọi người trong gia đình. Sau một thời gian chữa trị ở bệnh
viện E, tôi kết hợp với chữa trị bên ngoài, ai mách đâu là tôi đi đấy, đủ mọi
phương pháp: vật lý trị liệu, châm cứu, bấm huyệt.v.v. Sau một đợt điều
trị như vậy đến đợt phải vào viện lần 2 bác sĩ bảo phải phẫu thuật,
nhưng chỉ số mổ rất thấp, nên tôi đành phó mặc cho số phận và quyết
định sống chung với bệnh suốt đời.
Tháng 6 - 2016 tôi lại phải khăn gói trở lại bệnh viện để khám và điều
trị bệnh đau đầu. Các bác sĩ quen biết bảo "Sao dạo này cô Minh gầy quá
vậy?", tôi mới thấy giật mình vì mình quá gầy thật. Từ 59 kg nay còn 52
kg, da sạm đen dễ sợ. Tôi được làm các thủ tục chụp chiếu, siêu
âm.v.v. nhưng không thấy có u cục gì ở đầu cả. Đêm đó tôi bị sốt cao
phải cấp cứu chụp tim phổi và phát hiện phổi bị đen, rỗ tổ ong. Các bác
sĩ quyết định hội chẩn liên viện. Tôi được chỉ định rửa phổi và làm sinh
thiết. Lúc này sức khỏe của tôi rất yếu, không tiêm kháng sinh được, chỉ
dùng qua đường uống.
Tôi liên tục phải nằm viện tháng 6, tháng 7 - 2016, tôi lại được chuyển
lên tuyến trên là bệnh viện Bạch Mai. Ở Bạch Mai, qua nhiều lần xét
nghiệm và hội chẩn liên viện mới kết luận tôi bị bệnh bụi phổi (bệnh
nghề nghiêp của tôi). Nhờ xác định đúng bệnh, dùng đúng thuốc, nên
sức khỏe của tôi ngày được cải thiện hơn.
Trong lúc tôi đang điều trị tại bệnh viện, có chị bạn cùng quê đến thăm, cho tôi biết có lớp thiền mới mở ở 332 Nguyễn Trãi và chị khuyên tôi
nên học thiền để nâng cao sức khỏe. Cả 2 lần đến thăm tôi, chị đều bảo
tôi nên đi thiền và nói cho tôi biết lợi ích của thiền. Nghe lời chị, tháng 11 - 2016 tôi xin vào học ở lớp Thiền 8. Từ Đông Anh đến 332 Nguyễn Trãi
quãng đường cũng khá xa, phải đi 2 tuyến xe buýt. Để đến lớp không bị
trễ giờ, tôi phải đi từ 5 giờ 30’ sáng, nhưng đã có bệnh thì phải quyết tâm
thôi. Nhờ vậy đến nay sức khỏe của tôi đã ổn định rất nhiều.
Tôi xin chân thành cảm ơn các thầy, cô trong Câu lạc bộ DSNL, cảm
ơn cô Mai, cô Hà, cùng các bạn đồng môn đã luôn động viên và giúp đỡ
tôi.
Con xin tạ ơn Đức Thầy Tổ Dasira Narada đã cho con nguồn năng
lượng, nguồn sức sống mới.
Hà Nội, tháng 4/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.