Trang

Thứ Bảy, 29 tháng 10, 2022

Góc thơ...

 

NGỠ NGÀNG CHÙA PHÚC NGUYÊN

Trịnh Thu Phong (học viên lớp Thiền 6)

Kỷ niệm ngày lớp Thiền 6 thăm chùa Phúc Nguyên

(Cổ Đông – Sơn Tây – Hà Nội)

 


Sớm đông, sương như bụi mưa

Dọc đường dã ngoại, thăm chùa Phúc Nguyên

Gần trăm bậc gạch lên thềm

Bức tranh phong cảnh thần tiên ngỡ ngàng

Ban mai, nắng rải ánh vàng

Gió reo xao động trên hàng dừa xanh

Khí trời thơm mát trong lành

Hoa trạng nguyên đỏ, tím nhành hoa mua

Hoàng lan trổ nụ lưa thưa

Cúc vàng rực rỡ đúng mùa ra hoa

Đồi cao tượng Đức Phật Bà

Trầm hương ngan ngát, la đà bước chân

Chiều buông, nắng đã nhạt dần

Tiếng chuông chùa điểm...xa gần đâu đây

Lễ chùa cầu phúc, cầu may

Nguyện cầu cuộc sống mỗi ngày đẹp hơn...


 

HỒ CỐC – BIỂN HOANG SƠ  (*)

Trịnh Thu Phong (học viên lớp Thiền 6)



Ai gọi tên em là Hồ Cốc ?

Mà cảnh quan đẹp đến sững sờ...

Bãi cát dài trắng mịn như tơ

Sóng biển ì uồm, âm vang mời gọi

 

Rặng phi lao vươn trong nắng mới

Hàng dừa xanh mươn mướt lao xao

Chùm hoa đại thơm ngát ngọt ngào

Và cả khu rừng cây rợp mát

 

Dãy biệt thự, mươi nóc nhà thấp thoáng

Đón gió trời, hương biển mặn mòi

Nghe đàn chim ríu rít ban mai

Ngắm biển xanh, trời xanh, cát trắng

 

Những buổi chiều nghịch chơi nhảy sóng

Hay ngâm mình nơi hồ nước trong veo

Dạo trên con đường đỏ ngoằn ngoèo

Xua đi bao lo toan vất vả

 

Để lại sau lưng nắng hè oi ả

Hồ Cốc hoang sơ, tĩnh lặng tuyệt vời

Tạm biệt em, nỗi nhớ chơi vơi

Những ngày hè êm đềm dịu ngọt

*****

 

*Hồ Cốc thuộc tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu