HỒ CỐC – BIỂN HOANG SƠ (*)
Trịnh
Thu Phong (học viên lớp Thiền 6)
Ai gọi tên em là Hồ Cốc ?
Mà cảnh quan đẹp đến sững sờ...
Bãi cát dài trắng mịn như tơ
Sóng biển ì uồm, âm vang mời
gọi
Rặng phi lao vươn trong nắng
mới
Hàng dừa xanh mươn mướt lao
xao
Chùm hoa đại thơm ngát ngọt
ngào
Và cả khu rừng cây rợp mát
Dãy biệt thự, mươi nóc nhà thấp
thoáng
Đón gió trời, hương biển mặn
mòi
Nghe đàn chim ríu rít ban mai
Ngắm biển xanh, trời xanh,
cát trắng
Những buổi chiều nghịch chơi
nhảy sóng
Hay ngâm mình nơi hồ nước
trong veo
Dạo trên con đường đỏ ngoằn
ngoèo
Xua đi bao lo toan vất vả
Để lại sau lưng nắng hè oi ả
Hồ Cốc hoang sơ, tĩnh lặng
tuyệt vời
Tạm biệt em, nỗi nhớ chơi vơi
Những ngày hè êm đềm dịu ngọt
*****
*Hồ Cốc thuộc tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.